Được thôi, ba trăm một ngàn, trừ tùy ý, tiền của cô thế nào cũng sẽ bị trừ sạch, hơn nữa là hôn môi—đầu óc cô đúng là bị úng nước mới đi hỏi câu đó.
Chỉ là Chu Tư Dương hình như không có ý định làm khó cô, đặt điện thoại lên tủ đầu giường, cằm khẽ hất về phía giường:
“Ngủ đi.”
Hạ Chúc “à” một tiếng, ôm gối đầu nhắm mắt lại, dịch người về mép giường, bây giờ cái giường này với cô chẳng khác gì bàn tế tiền, quỷ mới biết khi ngủ rồi sẽ xảy ra chuyện gì.
Tắt đèn, lên giường, quay lưng về phía Chu Tư Dương, ôm lấy gối ôm hình người, nằm nửa tiếng, bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện không rõ ràng, tiếp theo là tiếng cửa phòng bên cạnh mở ra—hẳn là Thẩm Thục Ngọc và Chu Vĩnh Giang đã về.
Cô cảm giác người phía sau hình như xoay người đổi tư thế, lập tức ôm chặt gối ôm dịch về phía trước thêm chút nữa, tránh để lại dính vào anh.
Nhưng trong bóng tối, gối ôm lại quá to, vừa dịch về trước không bao xa, một chân đã trượt khỏi giường, suýt nữa ngã xuống đất. Cô chống tay ra sau vừa mới giữ vững được cơ thể, liền bị một cánh tay vòng qua eo kéo về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play