Tuyết tan khiến mặt đường trơn trượt, Thẩm Sơ Hàn nắm chặt tay Lâm Đình khi cả hai cùng bước đi. Những ngón tay thon dài của họ đan chặt lấy nhau.
Lâm Đình lén lút vuốt nhẹ các đốt ngón tay của Thẩm Sơ Hàn. Bàn tay của Thẩm Sơ Hàn luôn ấm áp, nhưng mu bàn tay lại hơi lạnh. Chỉ cần chạm nhẹ vài cái là Lâm Đình có thể cảm nhận rõ những khớp xương cứng cáp dưới làn da mỏng manh kia. Trong đầu cậu dễ dàng hình dung ra dáng vẻ đôi tay ấy.
Xe cộ lướt nhanh trên đường, ánh nắng vàng rực rỡ tỏa sáng từ trên cao, phủ một lớp sáng dịu dàng bao quanh hai người. Bóng của họ in dài trên mặt đất, kéo mãi theo thời gian.
Hôm nay thời tiết đẹp. Khi Thẩm Sơ Hàn đề nghị cùng đi dạo, Lâm Đình không chút do dự gật đầu. Cậu trân trọng từng khoảnh khắc được ở riêng bên anh, có cảm giác như thế giới này chỉ còn lại hai người họ.
“Xem ra Lâm Lâm rất thích tay tôi thì phải.” Thẩm Sơ Hàn khẽ cười, bất ngờ lên tiếng.
Lời nói đột ngột khiến Lâm Đình giật mình, thoát khỏi dòng suy nghĩ. Cậu vội vàng buông tay anh ra, cảm giác ấm áp vừa rồi bị gió lạnh cuốn đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT