Nó cố gắng vực lại lòng tự trọng: “Mấy cái này không quan trọng, quan trọng là nhiệm vụ! Nhiệm vụ của chúng ta là không để nam nữ chính rơi vào lưới tình vì yêu mà dẫn đến tai hoạ diệt thế ! !”
Mục Đường không hiểu hỏi: “Thế mi có kế hoạch rồi à?”
996 từ từ ưỡn bộ ngực vốn không có lên, đem hết tự tin mà 3 ngày nay tóm tắt mấy chục ca ví dụ thành công ra mà trả lời: “Đó là đương nhiên”
Mục Đường gật gật đầu, khoanh tay trước ngực nói: “ Bắt đầu đi”
996: “???”
Mục Đường nhắc nhở : “Bản kế hoạch của mi”
996: “?”
Ánh mắt Mục Đường dấy lên nỗi nghi hoặc. Một khắc sau, nàng thất vọng nói: “Mi ngay cả PowerPoint cũng không làm ?”
Hệ Thống: “…….”
Lúc này đây, nó giống như một thực tập sinh chính hiệu 100%, hiểu rõ được tại sao PowerPoint lại khiến người ta khủng hoảng đến vậy.
Mục Đường gõ gõ lên mặt đất : “Cho nên kế hoạch của mi là gì?”
996 nắm trong tay cơ hội trùng sinh của nàng,đáng lí là nằm kèo trên nhưng mà bây giờ trông nó có khác gì một con nô lệ tư bản bị chèn ép không? Cả hệ thống khúm núm ho cũng không dám ho mạnh.
Nó yếu ớt nói: “Chúng ta có thế xé CP, công lược nam chính, từ đó ngăn cản nam nữ chính ngược luyến tình thâm, vì yêu mà huỷ diệt thế giới”.
Mục Đường chỉ ngước mắt lên nhìn nó, không nói OK cũng không nói không OK
996 nhìn đến tâm thần bất định.
Còn Mục Đường bên này thì đang lâm vào suy tư.
Trực tiếp chia rẽ đôi uyên ương cũng coi như giải quyết vấn đề triệt để, công lược nam chính mà thôi, còn nhẹ nhàng hơn tăng ca nửa tháng chán. Tăng ca có thể đột tử, nhưng đối phó với một người đàn ông thì không đến nỗi thế, đời trước nàng đã chiến đến quên mình rồi, bây giờ nếu đã như thế…..
Mục Đường đột nhiên từ từ dâng lên một tâm trạng mong muốn trở thành cá muối.
Vào chính lúc này, Hệ Thống thấp thỏm nói thêm vào :
“Bây giờ nam chính mới 14 tuổi thôi, rất dễ lừa!”
Chỉ chú ý đến nội dung cốt truyện mà không chú ý đến độ tuổi — Mục Đường: “……”
Mi nghe xem mi đang thốt ra mấy lời còn là “con người” không?
Nàng từ từ đứng dậy, đột nhiên cảm thấy có chiến thêm một chút nữa cũng không phải không được.
996 nghi hoặc hỏi: “Ký chủ cô nhớ ra cái gì à?”
Mục Đường bình thản đáp: “Đúng vậy, ta đột nhiên nhớ ra luật pháp nước ta có cả một bộ luật hình sự.”
Hệ Thống : ”…..”
Trong lúc tuyệt vọng, hệ thống cuối cùng cũng nhớ ra mình nắm trong tay cơ hội trùng sinh, cũng coi như là sếp của Mục Đường.
996 cứng họng nói: “Ký chủ nếu muốn trùng sinh, bắt buộc phải hoàn thành nhiệm vụ.”
Nói xong nó cứ như lâm vào đại địch, chuẩn bị đối đáp lại mấy lời phản kích của ký chủ.
Sau đó nó thấy Mục Đường nhanh chóng gật đầu : “OK luôn “
996: “……Hở?”
Mục Đường như có điều suy nghĩ : “Có thể thử chiến sương sương một chút xem sao”
996 : “…. Hả?”
Mục Đường : “Ý ta là, lần sau mi nhớ soạn PowerPoint cho tốt.”
996 : “…. Ọ”
------------------------------------------
“Đây chính là cái mi nói, đem ta truyền tống về lúc trước khi gặp yêu ma đó ha? “ Mục Đường bình tĩnh hỏi.
“À thì……”
Hệ Thống có chút chột dạ : “Lần đầu tiên thao tác, chưa có minh nghiệm, nhưng mà không sao, chỉ là muộn hơn một ngày thôi, không có lệch lắm.”
Mục Đường mặt không cảm xúc.
Đúng là không có lệch lắm.
Cũng chỉ là sai lệch giữa "lúc còn sống" với "sau khi đã chết" mà thôi.
Mục Đường mắt nhắm nằm ngang, dưới thân là mảng đất cứng cáp, đỉnh đầu thì được đắp bởi một tấm thảm cỏ, có thứ gì đang rơi lất phất xuyên qua tấm thảm cỏ rơi xuống miệng nàng.
Dùng miệng để nếm thử, là bùn đất.
Hay nói cách khác, nàng đang được chôn cất.