______________
Dụ Thành muốn cùng Giản Lật đóng phim điện ảnh song nam chủ?
Lừa quỷ ấy à!
Ai có thể tin? Ai dám tin?
Nhưng vấn đề là—tin này do chính phòng làm việc của Dụ Thành công bố, không thể không tin!
Nếu như nói hôm trước, tại lễ trao giải Ngàn Diện, việc Giản Lật xông lên sân khấu hôn môi Dụ Thành đã như ném một quả bom giữa giới giải trí, thì hôm nay, việc phòng làm việc của Dụ Thành chính thức tuyên bố hợp tác càng giống như biến quả bom đó thành đạn pháo—phanh một tiếng nổ tung trời, thổi bay cả làng giải trí.
Giản Lật thức đêm lướt điện thoại đến tận rạng sáng, ngủ thẳng đến giữa trưa mới bị cuộc gọi của Vạn Đào dựng dậy. Cậu còn tưởng mình nằm mơ.
Cậu muốn đóng phim với Dụ Thành từ bao giờ? Còn là song nam chủ nữa?
Vừa dứt điện thoại chưa đầy năm phút, Vạn Đào lại gọi tới.
“Giản Lật! Mau lên Tấn Thanh xem tài khoản của Dương Nhứ!”
Vạn Đào nói xong câu đó liền cúp máy, để lại Giản Lật tròn mắt không hiểu gì.
Dương Nhứ? Cái tên này nghe quen quen?
Cậu luống cuống mở app Tấn Thanh tìm kiếm, nhưng do bài đăng từ phía Dụ Thành đã khiến lượng truy cập tăng đột biến, server lag đến mức chập chờn. Cậu phải tìm đi tìm lại vài lần mới vào được trang chính của Dương Nhứ.
Vừa nhìn thấy avatar của tài khoản, cậu mới phản ứng lại: À, thì ra là người này!
Giản Lật hoạt động chủ yếu ở giới ca hát, với giới phim ảnh cậu không quá quen thuộc. Nhưng tên của Dương Nhứ thì cậu từng nghe qua, chỉ là trước đó do mải lo về vụ "song nam chủ" nên không nhớ ra ngay được.
Dương Nhứ là một đạo diễn phim thương mại nổi tiếng trong giới điện ảnh, được xưng là "ông tổ marketing". Bất kể là phim do ông đạo diễn, từ giai đoạn chuẩn bị cho đến lúc ra rạp, đều được bao phủ bởi lớp marketing dày đặc và hoa lệ, nhất định khiến cư dân mạng sinh ra ấn tượng sâu sắc từ trước khi phim chính thức công chiếu.
Không chỉ giỏi chiêu trò truyền thông, Dương Nhứ còn là một đạo diễn thương mại thực lực hiếm có. Ông thậm chí không cần một đội ngũ hỗ trợ — bản thân ông chính là một hệ thống marketing lưu động, có thể tự mình sản xuất đủ loại đề tài, tự gây bão dư luận.
Dương Nhứ mới đăng một bài viết trên Tấn Thanh:
“Gần đây bắt đầu chuẩn bị một bộ điện ảnh song nam chủ, đã xác định hai nam chính là @Dụ Thành và @Giản Lật.”
Bài đăng này cùng với bài đăng từ phòng làm việc của Dụ Thành nhanh chóng leo lên top đầu hot search, lượt xem trong thời gian ngắn đã vượt trăm triệu.
Giản Lật nhìn đi nhìn lại bài viết của Dương Nhứ đến mấy lần, mới xác định cái tên được tag thật sự là mình.
Cậu có cảm giác như toàn thế giới đều biết cậu sắp hợp tác đóng phim với Dụ Thành, chỉ có mỗi cậu là chưa từng hay biết gì!
Sau khi bài đăng của Dương Nhứ xuất hiện, vụ việc Giản Lật bất ngờ hôn môi Dụ Thành ngay trên lễ trao giải dường như cũng có lời giải thích hợp lý: thì ra là làm truyền thông cho phim mới?
Không cần ai dẫn dắt dư luận, rất nhiều tài khoản marketing và dân trong giới đã nhanh chóng đưa ra phỏng đoán: màn hôn môi trước công chúng kia chỉ là một phần của kế hoạch quảng bá phim. Đã là phim song nam chủ, tất yếu phải là đề tài cảm tình đặc biệt?
Như để xác nhận điều đó, buổi trưa hôm ấy, Dụ Thành — người vẫn luôn trầm mặc — cuối cùng cũng lên tiếng.
Hắn tag cả Dương Nhứ lẫn Giản Lật, viết:
“Lần hợp tác mong sẽ thú vị. @Dương Nhứ @Giản Lật”
Một hồi nguy cơ cứ thế mà hóa giải, cho dù vẫn có những lời bàn ra tán vào, nhưng đã không còn tạo thành mối đe dọa thực sự với cả Dụ Thành lẫn Giản Lật.
Rõ ràng người gây ra rắc rối là Giản Lật, nhưng người ra tay xử lý hậu quả lại là Dụ Thành.
Giản Lật có chút áy náy, buổi tối liền nhận được điện thoại của Vạn Đào.
“Người đại diện của Dụ Thành – Chu Thanh Bách – vừa liên hệ với tôi, bảo muốn xin số điện thoại của cậu. Có vẻ Dụ Thành muốn tự mình liên lạc, nói về chuyện hợp tác lần này. Lát nữa nếu thấy số lạ gọi tới thì nhớ bắt máy đấy.”
Giản Lật đáp một tiếng, trong lòng vẫn chưa kịp bình tĩnh lại.
Vạn Đào trầm mặc một lúc, rồi đột nhiên nói:
“Giản Lật, lần này nếu Dụ Thành đã đưa ra cách giải quyết, thì chúng ta cứ thuận theo mà làm. Cậu đừng diễn quá lố, tôi sẽ liên hệ công ty sắp xếp cho cậu vào một lớp học diễn xuất. Đi học cho nghiêm túc.”
Giản Lật hiểu rõ, nếu không vì sự kiện lần này, Vạn Đào tuyệt đối sẽ không đồng ý để cậu chuyển sang đóng phim.
Điện thoại vừa dập chưa được bao lâu, di động của Giản Lật lại vang lên lần nữa.
Một dãy số xa lạ hiện lên màn hình. Cậu hít sâu một hơi, ấn nút nhận cuộc gọi.
"Chào ngài, tôi là Giản Lật.”
“Chào cậu, tôi là người đại diện của Dụ Thành – Chu Thanh Bách.”
Nghe được đầu dây bên kia không phải giọng của Dụ Thành mà là người đại diện của hắn, Giản Lật thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Không ngờ Chu Thanh Bách lại bắt được tiếng thở kia, còn thuận miệng trêu chọc:
“Làm sao vậy? Không phải Dụ Thành nên cậu thất vọng rồi?”
Giản Lật vừa mới nhẹ lòng lại bị nghẹn một cái. Theo lý mà nói, cậu và Chu Thanh Bách chưa từng tiếp xúc, người này sao có thể tùy tiện đùa giỡn với cậu như vậy?
“Chậc.”
Một tiếng hừ nhẹ đột ngột vang lên trong đầu, là hệ thống – kẻ luôn thích chen ngang không đúng lúc – bất ngờ lên tiếng, như thể không chịu nổi cậu đang lơ là nhiệm vụ.
Giản Lật lập tức giật mình. Một chút âm thanh ấy khiến cậu nhớ ra — nếu bản thân đã từng “công lược” Dụ Thành, vậy thì khả năng rất lớn là Chu Thanh Bách đã từng gặp hoặc ít nhất biết rõ cậu. Người ta trêu chọc cũng không phải không có lý.
Giản Lật vốn muốn cười phủ nhận, lời đến bên miệng lại đổi dòng, cậu khẽ nói:
"Ừm, tôi tưởng… Dụ Thành sẽ tự mình gọi tới.”