Cô để ý một căn phòng một sảnh, giá thuê khoảng một ngàn sáu một tháng, lại còn phải đặt cọc ba tháng.

Trong khi đó, cô chỉ có vỏn vẹn một ngàn chín, làm sao mà trụ nổi!

Thời Nhất đành phải tiếp tục tìm.

"Này, tiểu cô nương, khoan đã..."

Bà chủ nhà phía sau bỗng nhiên gọi cô lại.

Thời Nhất dừng bước, xoay người.

"Kỳ thật, dì còn có một căn phòng, cũng ở trong khu này, ở tòa nhà số mười, đơn nguyên ba phía trước. Hơn nữa, nó là hai phòng một sảnh, tiền thuê chỉ cần 800 một tháng. Phòng ốc cũng được trang hoàng, ánh sáng và thông gió đều rất tốt."

Bà chủ nhà ra sức giới thiệu căn phòng của mình.

Thời Nhất: "Tôi chỉ có một ngàn chín trong người, không thể đáp ứng yêu cầu của bà. Nếu bà có thể đợi, năm ngày nữa tôi sẽ trả đủ tiền thuê."

Thời Nhất thật sự không muốn phải ngủ đường.

Thuê một căn phòng sao mà đắt đỏ quá.

Nhưng không được, ngủ không ngon, hơn nữa cô còn muốn phát sóng trực tiếp, không thể cứ ở ngoài đường mãi được?

"Haizz, căn phòng đó..."

Bà chủ nhà có chút khó xử, trong lòng bà cảm thấy có lỗi khi định cho một cô bé thuê căn phòng đó.

Nội tâm bà đang bị lương tâm cắn rứt.

Thời Nhất nhìn kỹ tướng mạo của bà, trong lòng hiểu rõ, "Rốt cuộc căn phòng làm sao vậy, bà cứ nói đi."

Nhìn cô bé trước mặt còn non nớt, bà chủ nhà hung hăng thở dài, "Thôi, căn phòng đó không thích hợp cho một cô bé như cháu đâu. Nếu cháu có thể đảm bảo năm ngày nữa sẽ trả đủ tiền thuê, tôi sẽ cho cháu thuê."

"Đừng mà, bà cứ nói đi, biết đâu tôi muốn thuê thì sao."

Bên kia vừa rẻ hơn một chút, tiền thuê lại còn rẻ hơn 500 đồng.

Ba tháng đã tiết kiệm được một ngàn năm! Cô phải xem bói cho người ta mới kiếm được tiền.

Đừng thấy xem bói là kiếm được, hiện tại cô chẳng có chút tiếng tăm nào, hôm qua đám võng hữu kia đều cảm thấy 3000 quá đắt, còn không biết có nhận được thêm vụ nào không.

Lúc này, Thời Nhất không hề hay biết tài khoản của mình đang tăng vọt với tốc độ chóng mặt.

"Ai, nói đến tôi cũng xui xẻo. Năm ngoái tôi mới bỏ ra mười mấy vạn để xây dựng và hoàn thiện căn phòng. Một người đàn ông trung niên đến xem phòng, ưng ý, không nói hai lời lập tức thanh toán tiền thuê ba năm, lúc đó tôi vui mừng lắm."

Nhớ tới chuyện xảy ra sau đó, bà chủ nhà tức giận đến mức đập một cái lên đùi, "Ai ngờ gã đàn ông đó lại dùng căn phòng của tôi để nuôi tiểu tam!"

"Nuôi tiểu tam còn chưa tính, ai biết lại xảy ra án mạng."

"Tiểu tam cũng có gia thế, hai người làm bậy ở bên nhau, biến căn phòng của tôi thành nơi bí mật ngoại tình của họ, trên đời này làm gì có chuyện gì mà không lộ."

"Chồng của tiểu tam đã biết, lén lấy chìa khóa, vào phòng khi hai con người kia đang vụng trộm, giết chết cả hai."

Cho dù sự việc đã trôi qua nửa năm, bà chủ nhà vẫn tức giận đến mức không nhịn được mà mắng.

Căn nhà mới được trang hoàng của bà, cứ như vậy mà bị hủy hoại.

Hiện tại không chỉ không ai muốn thuê căn phòng đó, người trong nhà họ cũng không muốn ở.

"Chết chóc", lại còn bị mưu sát, thật là xui xẻo.

"Thật sự chỉ có 800 một tháng?" So với căn phòng khác, nó rẻ hơn một nửa, Thời Nhất thấy có hứng thú.

"Tiểu thư này, cô muốn thuê nhà sao?", chủ nhà ngạc nhiên hỏi, "Căn phòng đó đã có hai người chết rồi đấy, cô cứ thuê căn khác đi, tiền nhà chậm hai ngày tôi cũng không sao."

Thấy cô gái vẫn muốn thuê căn phòng "có ma" kia, chắc hẳn cô ta gặp khó khăn lắm đây. Vậy nên bà chủ nhà đành mềm lòng, "Tôi cũng có thể giảm cho cô một trăm tệ mỗi tháng, nhiều hơn thì không được đâu."

Thời Nhất đáp, "Không sao, tôi thuê căn kia cũng được. Bà cứ yên tâm, dù có ma vẫn còn quanh quẩn trong phòng thì người sợ cũng không phải tôi."

"Cô dẫn tôi đi xem phòng đi, tôi đưa trước cho bà 800 tệ, còn lại thì năm ngày sau tôi đưa nốt."

Tuy trong lòng có chút không đành lòng, nhưng thấy cô gái kiên quyết như vậy, bà chủ nhà đành miễn cưỡng dẫn cô đi xem phòng.

Thiếu chút tiền thuê nhà cũng không sao, chỉ cần thuê được là vạn sự đại cát.

Hai dãy nhà cách nhau không xa, đi bộ năm phút là tới.

Căn phòng ở tầng 16, quả thật đúng như bà chủ nhà nói, ánh sáng và thông gió đều rất tốt.

Hơn nữa, vì đã từng xảy ra án mạng, chủ nhà đã thay mới gần hết đồ đạc trong phòng.

Đặc biệt là phòng ngủ chính, nơi xảy ra án mạng, chủ nhà không chỉ thay giường mà còn sửa chữa lại một bên.

Thời Nhất xem xong rất vừa lòng, ngay lập tức ký hợp đồng với chủ nhà.

Chủ nhà nhắc nhở, "Tiểu thư, hợp đồng đã ký rồi, nếu cô muốn trả phòng thì tôi sẽ không trả lại tiền đâu đấy."

"Vâng, tôi biết." Cô hiểu rõ về tinh thần của hợp đồng.

"Vậy được rồi? Tôi đi đây?"

Dù hợp đồng đã ký xong, chủ nhà vẫn có chút không thể tin được.

"Vậy được, cô có việc gì thì cứ gọi điện cho tôi, dì đi trước."

Nói xong, chủ nhà không chút do dự rời đi.

Từ sau khi căn phòng xảy ra chuyện, bà đã sợ đến mất ăn mất ngủ, thật sự không muốn ở lại lâu thêm nữa.

Trong phòng, hai con ma đã bị Ngưu Đầu Mã Diện bắt đi từ lâu, chỉ còn sót lại một chút sát khí.

Thời Nhất vung tay, sát khí liền tan biến.

Cô mở cửa sổ ra thông gió, sau đó cầm chìa khóa đi ra ngoài mua sắm đồ dùng cho giường.

Cách khu chung cư 500 mét có một siêu thị lớn, Thời Nhất lại tiêu hết 800 tệ để mua sắm.

Nhìn WeChat chỉ còn lại 300 đồng, cô mở phần mềm phát sóng trực tiếp tối qua, xem thử có thể rút tiền từ quẻ bói hôm qua không.

Vừa đăng nhập tài khoản, cô đã bị số lượng fan hâm mộ dọa sợ.

Tối qua vẫn là con số 0, hiện tại đã có 3998 người theo dõi!

Thời Nhất trầm ngâm một lát, biết ngay là do Thanh Thanh mang lại.

Quả nhiên không phụ lòng cô đối đãi!

Cô không để ý đến fan, trước tiên xem thử tiền có rút được không.

Khi cô rút tiền về thẻ ngân hàng, Thời Nhất vui vẻ hẳn lên.

"Keng" ──

WeChat hiện lên một tin nhắn, cô mở ra xem.

Là Thanh Thanh, một tin nhắn chuyển khoản 58.888 tệ.

Cô vừa mở ra, tin nhắn thứ hai cũng tới.

"Đại sư, trong thẻ em tạm thời không có nhiều tiền, chị cứ nhận trước đi, tháng sau em có lương sẽ gửi thêm cho chị!"

"Không cần đâu, số tiền này đã đủ rồi, hơn nữa cô đã giúp tôi quảng bá, mang lại không ít fan. Nếu cô vẫn thấy chưa đủ, có thể giúp tôi quảng bá thêm ba ngày nữa, chuyện này cứ dừng ở đây."

"Được ạ, đại sư!"

Cô biết nếu không nhận, Thanh Thanh sẽ cảm thấy có lỗi với cô, nên đành nhận tiền.

Thời Nhất là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tiền như vậy, cô lập tức chuyển tiền thuê nhà cho chủ nhà, sau đó mở phát sóng trực tiếp.

Cô vừa mới "bá" xong, Thanh Thanh đã vào được, hơn nữa còn tặng một "hỏa tiễn" to đùng.

Ngay sau đó, những fan khác cũng lần lượt xuất hiện.

【 Đại sư, em đến rồi! 】

【 Oa oa oa, chủ bá cuối cùng cũng online, tối qua tắt sóng đột ngột quá, chủ bá vô tâm, làm tim gan em cồn cào, may mà rạng sáng Thanh Thanh đã đăng một video để thỏa mãn em ăn dưa... à không, quan tâm tâm tình. 】

【 Nhìn ra Thanh Thanh kích động lắm, toàn "hỏa tiễn" là "hỏa tiễn". 】

【 Chủ bá thật sự vô tâm! Em đợi từ tối qua đến giờ, nếu không phải Thanh Thanh bảo bối đăng video, em đã không ngủ được rồi! 】

Thời Nhất nhìn những bình luận của cư dân mạng, chỉ biết ngây ngốc nhìn màn hình, trong lòng thầm nghĩ lần sau tắt sóng phải báo trước với mọi người.

"Thanh Thanh, em tặng 'hỏa tiễn', là muốn xem bói sao?"

Thanh Thanh vội vàng trả lời, "Dạ không, em chỉ thấy đại sư online nên vui thôi ạ ~"

Thanh Thanh bây giờ đã hóa thân thành một "tiểu mê muội".

Thời Nhất cười nhẹ, sau đó nghiêm túc hỏi cả phòng phát sóng trực tiếp, "Còn ai muốn xem bói không?"

Lúc này, trong một văn phòng, một người đàn ông nghe thấy tiếng chuông điện thoại, trên mặt lộ vẻ khinh thường.

"Hừ, tối qua chắc chắn là hai con nhỏ này liên thủ diễn trò, muốn nổi tiếng? Xem ta vạch trần trò hề của các ngươi, còn bày đặt nhân thiết đại sư, a ~"

Người đàn ông đẩy gọng kính trên mũi, sau đó tùy tiện tặng một "hỏa tiễn", rồi gõ chữ: "Tôi muốn xem bói."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play