Lại là một đêm mưa gió cuồng loạn.
Khi ánh trời vừa hửng sáng, hoa cỏ trong Biện Kinh đã rũ rượi hơn nửa. Dưới đất toàn là cánh hoa rụng bị gió cuốn, bị người giẫm, dính đầy bùn đất, đến mức chẳng còn phân biệt được màu sắc ban đầu. Nhưng cảnh tượng tan hoang, nào chỉ riêng hoa cỏ?
Chỉ sau một đêm, mấy con phố sầm uất nhất dưới chân cầu Châu, thoạt nhìn chẳng khác nào vừa bị thổ phỉ càn quét. Cứ cách mười bước là thấy một cửa tiệm bị đập phá: chỗ thì cửa sổ vỡ toang thành một lỗ lớn, chỗ thì cả tấm cửa gỗ bị đập nát, vứt lăn lóc trên mặt đất. Bên trong cửa hàng thì bừa bộn hỗn loạn không sao tả xiết. Những tiệm bị phá hoại này có một điểm chung — biển hiệu nào cũng từng thêu một chữ “Cừu” thật to.
Chỉ là lúc này, tất cả những biển hiệu ấy đã bị xé xuống, quăng trên mặt đất. Chữ “Cừu” bị dao rạch đến mức méo mó không nhận ra, bên cạnh còn bị bôi đầy máu gà tanh tưởi, viết lên hai chữ to “Diêm tặc”.
Trời càng lúc càng sáng, người trên phố cũng ngày một đông. Ai đi ngang qua mấy tiệm trà và hiệu tranh của nhà họ Cừu đều che mũi né mùi tanh, chẳng ai tỏ ra sợ hãi hay thương xót, chỉ có vẻ hả hê ra mặt. Có người thậm chí còn dẫm mạnh lên biển hiệu nhà họ Cừu, nhổ một ngụm nước bọt rồi mắng to:
“Sói mặt trắng, đội nón cỏ! Họ Diêm lang sói, núp áo họ Cừu!”
Theo ánh mặt trời dần lên cao, bài đồng dao ấy lại một lần nữa vang khắp các ngõ ngách của Biện Kinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT