Rời khỏi khách điếm lớn nhất ở Biện Kinh, nhóm người của Tô Diệu Y tùy ý tìm một khách điếm nhỏ ven đường để nghỉ chân.
Thế nhưng, mấy con phố gần cầu Châu truyền tin nhanh như gió. Tiểu nhị của khách điếm vừa thấy họ bước vào đã xúc động đến mức nói năng lắp bắp, chưởng quầy thì cười tươi rói, đích thân ra đón:
“Đại… đại tiểu thư…”
Sắc mặt Tô Diệu Y lập tức sa sầm, xoay người bỏ đi ngay.
Bọn họ lại chuyển sang mấy khách điếm khác, nhưng nơi nào người trong quán cũng cúi đầu khom lưng, cung kính nhiệt tình, rõ ràng đều đã biết mối quan hệ giữa Tô Diệu Y và Cừu Thứ. Mỗi lần nghe ba chữ “đại tiểu thư”, Tô Diệu Y lại thấy buồn nôn.
Cứ thế đi đi vào vào vài khách điếm, đến khi Tô An An mệt không nhấc nổi chân, ngồi thụp xuống đất không chịu đi nữa, Tô Diệu Y mới miễn cưỡng chọn một khách điếm gọi nàng là “Tô chưởng quầy” để nghỉ lại.
Tuy gọi nàng là “Tô chưởng quầy”, nhưng khách điếm ấy thu tiền phòng loại thường, lại sắp xếp cho họ căn phòng hạng nhất. Không bao lâu sau, tiểu nhị còn bưng trà pha sẵn lên tận phòng, thậm chí còn đặc biệt chuẩn bị thêm thức uống thơm và bánh ngọt cho Tô An An.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play