Trên công đường, tri phủ lui đường, nha dịch giải tán. Đám người đứng ngoài nha môn hóng chuyện cũng rốt cuộc lục tục quay lưng rời đi.
Xe ngựa của Tô Diệu Y bị kẹt ở con phố bên kia, không vào được. Nàng không còn kiên nhẫn chờ nữa, liền vén váy bước xuống xe, lách người chạy ngược dòng người.
“Nữ tử cáo phu quân ra công đường, xưa nay chưa từng có chuyện thế này! Cái dũng khí thà ngọc nát còn hơn ngói lành, thật khiến người ta vừa kính phục vừa cảm thán.”
“Ta thấy vị phu nhân họ Phó ấy, thương tích trên mặt cũng không nhẹ đâu… Gã Phó Thuyền kia, trên quan trường không thuận lợi, lại trút giận lên thê tử, còn đánh chết một a hoàn, ra tay quá độc ác! Lúc xử bạch áp án, ta còn tưởng hắn là số ít quan tốt trong nha môn, vì dân kêu oan…”
“Ta thì đoán lâu rồi, hắn cùng bọn họ nhà họ Lưu vốn một giuộc! Nếu thật có công, với tính tình của tri phủ đại nhân, làm gì chỉ giáng ba cấp, để hắn làm một tên chủ bộ quèn?”
“Chuyện khi ấy còn là đích thân Tô Diệu Y ở Tri Vi Đường đứng ra bảo lãnh cho hắn, ngươi giải thích sao đây?”
“Ngươi không nghe Phó phu nhân nói à? Lúc đó là nàng ta dùng danh nghĩa Phó Thuyền để báo cáo toàn bộ sự thật về vụ bạch áp án! Là nàng vì mê muội, dung túng cái ác, còn Tô Diệu Y thì từ đầu đến cuối đều bị giấu trong bóng tối!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT