Vì vẫn còn chút đề phòng với Chúc Tương, Tô Diệu Y lại đem kế sách ông ta dâng lên nghiền ngẫm thêm mấy lượt, cả quyển Tạp đàm sử Tây Nhung cũng lật đi lật lại nghiên cứu rất lâu, định bụng sau năm mơi rồi mới quyết định có nên làm theo lời ông ta hay không.
Chớp mắt đã đến đêm giao thừa.
Thành Lâm An lại đúng lúc đổ tuyết, tuy không dày như trận trước đó, nhưng cũng phủ được một lớp trên mặt đất, đủ để lũ trẻ trong thành nặn người tuyết, chơi ném tuyết vui vẻ.
Trong Tô gia, Tô Tích Ngọc và Lăng Trường Phong đang khệ nệ khiêng ghế, treo đèn kết hoa khắp nơi. Đây là lễ mừng năm mới đầu tiên của nhà họ Tô kể từ khi chuyển đến Lâm An, cũng là lần đầu tiên có nhiều người cùng đón năm mới như vậy, nên hai người đặc biệt chăm chút việc trang trí.
Trong sân, Tô Diệu Y và Giang Miểu đang giúp Tô An An nặn người tuyết. Chỉ là đang làm được nửa chừng thì Tô Diệu Y đã mất kiên nhẫn, choàng một chiếc áo choàng đỏ, ngồi phịch xuống đất tuyết, làu bàu:
“Tô An An!”
Giang Miểu cũng quay đầu nhìn quanh:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT