Quận chúa Phù Dương cho lui nha hoàn vừa truyền tin, rồi lập tức không giấu nổi tò mò mà hỏi Tô Diệu Y:
“Con biết từ trước rồi?”
Lời vừa thốt ra, còn chưa đợi Tô Diệu Y đáp, bà đã tự mình phủ định:
“Không, không thể nào. Thánh chỉ là hôm qua mới ban xuống, hôm nay mới truyền đến phủ Lâm An. Tin của con sao có thể đến trước cả Dung phủ?”
Tô Diệu Y rủ mi che đi tia đắc ý trong mắt, làm ra vẻ khiêm nhường e dè:
“Trước kia ở huyện Lâu, học trò thư viện thường đến hiệu sách nhà con, con cũng hay nghe bọn họ bàn luận chuyện triều chính. Họ nói, nay thư viện thịnh, quan học suy, ngay cả Thái học cũng chỉ còn cái vỏ, chẳng còn phong quang xưa. Cho nên Thánh thượng có ý muốn chấn hưng quan học…”
Tô Diệu Y đem những lời mình từng nghe được trong sân hiệu sách thuật lại rành rẽ.
“Chỉ vì một câu nói ấy, con liền bỏ qua Thư viện Tây Tử, chọn đặt hiệu sách cạnh phủ học Lâm An? Nếu mãi không có chính lệnh, ngươi định làm sao?”
Quận chúa vẫn thấy kinh ngạc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT