Dưới tán cây bên bờ nước, Mục Lan dùng quạt tròn che mặt, vừa len lén nhìn quanh, vừa tránh né những phu nhân, tiểu thư đi qua đi lại.
Trời mới biết, bộ xiêm y vải lụa thơm này đã gây cho nàng bao nhiêu phiền toái. Rõ ràng nàng đã co mình trong góc, vậy mà vẫn có người không ngừng đến bắt chuyện, lời lẽ bóng gió toàn là thăm dò chức quan của vị lang quân nhà nàng…
Trông thấy bóng dáng màu hồng phấn phía trước, nàng lập tức bước nhanh tới, túm lấy tay người đó:
“Tô Diệu Y!”
Người kia quay đầu lại, lại là một gương mặt xa lạ.
Mục Lan vội vàng xin lỗi, hấp tấp buông tay rồi chuồn đi.
Gần nửa canh giờ trôi qua, Tô Diệu Y vẫn biệt tăm!
Trong lòng nàng thấp thỏm không yên, chưa bàn đến chuyện có liên lụy đến lang quân của nàng hay không, chỉ riêng việc nếu Tô Diệu Y thật sự gây náo loạn ở Dung phủ, lỡ mà làm đổ máu trong tiệc thọ, nàng biết ăn nói sao với thúc thúc Tích Ngọc?
Vì bộ xiêm y này, nàng cũng phải đem Tô Diệu Y lành lặn mà đưa trở về…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT