Trước khi chính tai nghe được những lời ấy, Tô Diệu Y đã từng suy đoán vô số nguyên nhân khiến nhà họ Dung kết thù với Lưu Hỉ. Thế nhưng, điều nàng hoàn toàn không ngờ tới là: mối họa sát thân giáng xuống Dung Hư và Dung Vân Tranh lại bắt nguồn từ một hành động lương thiện bộc phát trong khoảnh khắc…
Nhìn Lưu Hỉ đang đắc ý tiểu nhân đắc chí, chậm rãi thưởng trà, Tô Diệu Y không còn có thể kiềm chế cơn giận trong lòng. Nàng bước nhanh tới, vung tay đánh rơi chén trà khỏi tay ông ta.
“Choang!”
Chén trà vỡ vụn dưới đất, tựa như một tia lửa bén vào đống cỏ khô, lập tức thiêu rụi cơn thịnh nộ trong lòng nàng.
“Họ sai, không phải vì không giữ ngươi lại, mà là vì năm đó đã dừng kiệu trong đêm tuyết ấy!”
Tô Diệu Y lạnh lùng nhìn chằm chằm Lưu Hỉ, nghiến răng ken két:
“Họ đáng ra nên mặc kệ để ngươi chết rét trong tuyết, không thèm quan tâm, không thèm đoái hoài… Loại người như ngươi, vốn không xứng đáng được thương hại, càng không xứng được người ta ban ơn! Dù họ có đưa ngươi về phủ Dung đi nữa, sau này nếu có điều gì trái ý, ngươi vẫn sẽ phản trắc, vong ân phụ nghĩa, cắn ngược lại một cú!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play