Trước đây Phương Yến chỉ bị cảm nhẹ một trận, loại bệnh này nếu là người bình thường thì nghỉ ngơi vài ngày là khỏi, nhưng rơi vào người cậu, vậy mà lại dai dẳng suốt nửa tháng trời mới đỡ.
Phương lão gia tử đứng yên ngắm nhìn cậu từ đầu đến chân, ánh mắt tràn đầy xót xa: “Gầy… lại càng gầy hơn rồi.”
Trước đó vất vả lắm mới tăng được chút thịt, thế mà chỉ sau trận ốm này, thân thể Phương Yến lại quay về dáng vẻ gầy guộc như trước.
Phương Yến nở nụ cười, sắc mặt vẫn còn nhợt nhạt. Cậu đứng dậy, bước đến đỡ lấy tay Phương lão gia tử: “Chuyện này đối với con vốn là vấn đề cũ, cũng chẳng phải bệnh gì to tát. Nhưng ngược lại, ông và bà gần đây thế nào rồi ạ? Con nằm trên giường cứ mơ màng nghe nói cả hai người đều bị ốm một trận?”
Từ Nam Thị trở về, lại mang theo cơn giận lớn, Phương lão thái thái quả thật có chút không khỏe. Nhưng chỉ qua hai ngày thì bà như không còn gì nữa — ngay khi nghe nói công ty của Diệp Bùi sắp phá sản, bệnh liền... tự nhiên khỏi hẳn.
Phương lão gia tử thì càng chẳng có gì nghiêm trọng, chỉ là mấy ngày qua lo nghĩ hơi nhiều, tinh thần có phần sa sút.
Dù hai người không thật sự ốm nặng, nhưng nghe Phương Yến quan tâm hỏi han, trong lòng vẫn không tránh khỏi cảm động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT