Diệp Triều Nhiên cứ tưởng mình đã nói gì sai: “Sao thế ạ?”
Tống Nhã khẽ cười: “Trước đây ba con cũng từng nói với mẹ y như vậy đấy. Hai cha con đúng là tâm linh tương thông, nghĩ giống nhau thật!”
Cậu không nhịn được cười, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều. Xem ra ba cậu vẫn suy nghĩ thấu đáo hơn mình tưởng. Có vẻ như bản thân đã lo lắng hơi dư thừa rồi.
Trưa hôm đó tan học về, Diệp Triều Nhiên cuối cùng cũng nhìn thấy Diệp Bùi – người đang nằm vật ra trên ghế sô pha trong phòng khách, mệt mỏi thiếp đi như thể cả đêm qua chưa được chợp mắt.
Dù cậu đã cố gắng đi thật khẽ, Diệp Bùi vẫn bị đánh thức.
Thấy ông mở mắt ngồi dậy, Diệp Triều Nhiên hơi áy náy: “Con làm ba tỉnh dậy à?”
Diệp Bùi nhìn rõ là con trai mình, lắc đầu rồi hỏi: “Tan học rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT