Giữa những nam sinh bình thường cũng hay trêu đùa về vóc dáng, thật sự là chuyện quá bình thường, Tạ Bách Viễn nhìn vẻ mặt Thẩm Thuần vẫn như trước, cảm thấy hắn hẳn là trai thẳng, nếu không thì đã không đến mức không có chút xao động nào.
Khẽ thở dài trong lòng, Tạ Bách Viễn lại lấy một chiếc áo cộc tay từ tủ ra mặc, đợi tóc khô được một nửa, anh lấy chai thuốc rồi lại vào phòng tắm, đứng trước gương xịt thuốc vào miệng.
Mùi thuốc kích thích lan tỏa trong khoang miệng, Tạ Bách Viễn không nhịn được mà nhổ ra ngay, mày nhíu lại rất sâu, thuốc này thật sự rất khó chịu.
"Hội trưởng, xịt thuốc như vậy không có tác dụng đâu." Thẩm Thuần đứng ở cửa cười nói.
Tạ Bách Viễn theo bản năng quay đầu, nhìn thấy bóng dáng hắn khẽ dựa vào cửa: "Lát nữa xịt."
"Em còn đang nghĩ sao hội trưởng không mua thuốc ngay từ đầu, hóa ra là sợ đắng." Thẩm Thuần bước tới, cầm lấy chai thuốc trên tay Tạ Bách Viễn, ngón tay nâng cằm anh lên nói, "Há miệng."
Mặt hắn rất gần, trong khoảnh khắc hắn nghiêng người tới, Tạ Bách Viễn gần như tưởng hắn muốn hôn mình: "Anh tự làm..."
"Hội trưởng ngoan, uống thuốc không thể sợ đắng, giấu bệnh sợ thầy không phải là chuyện tốt." Thẩm Thuần khẽ cười một tiếng, "Há miệng."
Tạ Bách Viễn bất đắc dĩ, khẽ hé môi, Thẩm Thuần tìm được chỗ nổi mụn rộp thì nhẹ nhàng ấn đầu bơm hai lần, thuốc vào miệng, Tạ Bách Viễn lại nhíu mày, chỉ là lần này hành động muốn nhổ ra lại bị Thẩm Thuần dùng tay bịt miệng ngăn lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT