Bạch Hồng không tiện ra ngoài, thời gian Thẩm Thuần đến quán cà phê ít hơn, phần lớn thời gian đều ở nhà cùng cậu.
Điều này dẫn đến việc Phó Thành đi công tác hai ngày về, liên tục đến quán cà phê năm ngày mà không thấy bóng dáng hắn đâu.
"Ông chủ của các cô đâu?" Phó Thành hỏi ở quầy.
"Ông chủ mấy ngày nay có việc, không thể đến được.” Tiền Tiểu Mãn lịch sự nhắc nhở, "Tuy đây là quán cà phê của ông chủ, nhưng không phải ngày nào ông chủ cũng đến đây."
Quán cà phê còn có những người làm bánh và barista khác, đều rất chuyên nghiệp. Bánh ngọt giới hạn dù không phải do ông chủ làm thì vẫn ngon và bán chạy. Bỏ ra công sức ban đầu, sau đó khi doanh thu ổn định ở đây thì sẽ đầu tư sức lực vào nơi khác, đó mới là ông chủ chứ.
"Vậy làm sao để hẹn gặp được anh ấy?" Phó Thành hỏi.
Anh ta không phải người quen thói rình rập, hơn nữa hiệu quả như vậy quá thấp. Người đó có thể thu hút anh ta, đương nhiên cũng có thể thu hút người khác. Một khi bị người khác nhanh chân đến trước, dù có bỏ ra bao nhiêu cũng vô ích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play