Bụng Bạch Hồng dậy sóng, toàn bộ lý trí run rẩy. Dù cố gắng kiểm soát, cơ thể mèo con vẫn không nghe lời như vậy. Khi cậu nhận ra, một mùi hương "thơm tho" đã lan tỏa.
Mặt mèo của Bạch Hồng nóng bừng, đầu tai nóng ran. Cậu giơ chân lên định vùi, nhưng thấy người đàn ông vốn đang ngồi xổm bên cạnh nhìn cậu lại đưa tay bịt mũi, đăm chiêu nói: "Xem ra vẫn phải dạy mèo đi vệ sinh thôi."
"Meo meo!" Bạch Hồng cào nhanh thoăn thoắt, sau khi mùi đó được che lấp thì nhanh chóng đạp cát phi ra khỏi chậu cát vệ sinh, chui vào một góc phòng mà cậu cảm thấy an toàn. Cậu dùng chân sau đạp đạp vào cái đầu tai đỏ bừng rồi nằm sấp xuống.
Đồ tồi!
Cậu cũng không muốn vậy. Cái thứ ị ra đó đâu phải nước hoa, nghĩ thôi đã không thơm rồi. Đã bảo đừng nhìn rồi, cứ đòi nhìn, nhìn rồi lại còn chê!
"Được rồi, không có chê nhóc.” Thẩm Thuần nhìn vào một lỗ hổng nào đó, nhìn con mèo nhỏ với đầu tai đỏ bừng cười nói, "Xin lỗi, lần sau không như vậy nữa."
Nuôi mèo cần dỗ dành, đây là lẽ thường. Dù linh hồn Bạch Hồng là người, nhưng từ những động tác không thể kiểm soát theo thói quen của mèo con là có thể nhìn ra, tính cách của cậu cũng bị ảnh hưởng bởi bản thân loài mèo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play