Sau khi cạo lông xong là bôi các loại thuốc mỡ. Khi có lông che chắn thì không nhìn ra được, nhưng không còn lông nữa, trên da có rất nhiều vết thương nhỏ li ti. Có những vết rõ ràng là do vật sắc nhọn cứa qua, cũng có đủ loại vết trầy xước, trên móng vuốt nhỏ bé cũng có vết bầm tím.
"Mấy loại thuốc mỡ này anh về bôi cho nó đúng giờ nhé.” Bác sĩ nhìn những vết thương nhỏ chi chít đó thở dài nói, "Bị nhiều vết thương như vậy mà vẫn sống sót được, cũng không dễ dàng gì."
Thẩm Thuần nhìn con mèo nhỏ mệt mỏi nằm sấp ở đó, đưa tay vuốt đầu cậu. Nếu thật sự là mèo thì chưa chắc đã bị nhiều vết thương như vậy. Chúng sẽ cảnh giác với con người hơn, và cũng thích nghi hơn với việc đối mặt với đủ loại nguy hiểm trong thân thể mèo.
Những vết thương đó có vết do vật sắc nhọn cào, cũng có những vết rõ ràng là do tự cậu va đập mà thành. Mặc dù vết thương đã đóng vảy, nhưng chắc chắn cậu đã rất đau khi mới biến thành mèo và loạng choạng thích nghi với cơ thể mới.
"Meo..." Bạch Hồng ngẩng đầu nhìn Thẩm Thuần một cái, có chút khó hiểu, nhưng vẫn tiếp tục gác đầu lên chân.
Đó đều là những vết thương lúc mới bắt đầu làm mèo, gần đây cậu đã rất lanh lợi rồi, ngay cả chó cũng không đuổi kịp cậu, chỉ là lên xuống cây còn hơi khó khăn.
"Thật sự không dễ dàng gì.” Thẩm Thuần cúi đầu cười nói, "Sau này sẽ không cần phải chịu đói khát nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT