Triều thần không nói gì về chuyện này, Phượng Phi Bạch quả thực thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là khi lật xem những con cháu tông thân lại nhất thời không quyết định được: "Nếu muốn nhận nuôi con thừa tự, ngươi thấy ai là thích hợp nhất?"
Trong tông thân có không ít người nhiều con, nhưng lúc này lại phải dạy dỗ một đứa trẻ, trong lòng Phượng Phi Bạch thực sự không chắc chắn.
Y tự nhiên đã thấy những sinh vật mềm như bột đó, trông thì đáng yêu, nhưng khi nghịch ngợm thì thực sự long trời lở đất, khiến Phượng Phi Bạch rất nghi ngờ liệu mình năm đó cũng lớn lên từ một cục bột bé tí xíu như vậy không.
"Nếu không quyết định được thì mang tất cả vào cung xem sao." Thẩm Thuần ngồi một bên nói.
Ngón tay Phượng Phi Bạch đang kẹp tấu chương khựng lại, sự kháng cự trong lòng gần như đạt đến đỉnh điểm: "Vậy thì bọn chúng sẽ phá nát Ngự Hoa Viên của trẫm mất."
Trong cung nuôi một đứa trẻ thì dễ, tự nhiên có cung nhân hầu hạ, cơm ăn áo mặc không thiếu. Nhưng y cũng từng là trẻ con, tự nhiên cũng hiểu nếu không có cha mẹ yêu thương, đứa trẻ sẽ sống khổ sở thế nào.
Nhưng nếu muốn dạy dỗ tỉ mỉ, Thẩm Thuần tự nhiên cũng sẽ tham gia vào, không chừng còn bế, còn dạy đọc sách viết chữ, đọc tấu chương cho nghe, dạy bắn cung, dẫn đi cưỡi ngựa... vân vân và mây mây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play