Thanh niên ngã ngồi trên giường, ngơ ngác nhìn hắn. Khi Thẩm Thuần định quay người rời đi, thanh niên kéo áo bào của hắn lại: "Vương gia, cầu xin ngài đừng đưa Trúc Thanh về, cầu xin ngài."
Nước mắt thanh niên tuôn rơi lã chã, rõ ràng là vô cùng sợ hãi việc bị đưa về.
Thẩm Thuần dừng bước, cúi đầu nhìn bàn tay nắm chặt áo bào nói: "Đưa về thì sẽ thế nào?"
Ánh mắt hắn dừng lại, Liễu Trúc Thanh vội vàng buông vạt áo ra, nhưng lại sợ hắn rời đi nên khẽ kéo lại, giọng nói hơi run rẩy: "Sẽ bị đưa cho Sướng Bá Gia."
Ở Ung Triều, chuyện phong hoa tuyết nguyệt không ít, đa phần là chuyện phong lưu nam nữ. Nhưng để tìm kiếm sự mới lạ, các quan lại quyền quý khó tránh khỏi có người ưa thích nam sắc. Chỉ là chuyện này ít khi được đưa ra bàn luận công khai. Những người ưa thích nam sắc nổi tiếng như Sướng Bá Gia thì rất ít.
Nhưng dù ít được đưa ra bàn luận công khai, chuyện nam sắc chỉ cần không dính líu đến triều chính thì cũng chỉ là một câu chuyện phiếm trong lúc nói cười mà thôi.
Sướng Bá Gia không dính líu đến triều chính, nhưng ông ta bụng phệ, mặc một thân cẩm bào lộng lẫy, khá giống một viên ngoại nhà quê, năm nay cũng đã bốn mươi lăm tuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT