Cổ gia vì chuyện tam phòng sau này nháo loạn vì lệnh bài Trường Tiên Môn, nên gia chủ không rảnh quan tâm chuyện bên ngoài. Mãi đến khi danh tiếng dược tề nhà họ Điền bắt đầu lan rộng trong giới tu sĩ ở trấn Viễn Dương, Cổ gia chủ mới vội vàng triệu tập quản sự trong tộc lên hỏi chuyện.
“Chuyện gì xảy ra? Vì sao không nói sớm cho ta biết? Bây giờ bên ngoài lại truyền nhau rằng dược tề của Điền gia còn tốt hơn đan dược của Cổ gia chúng ta, giá lại còn rẻ hơn!” Cổ gia chủ giận dữ gầm lên.
Ba huynh đệ Cổ Chí Khiếu cùng các trưởng lão trong tộc đều im lặng, chỉ nhíu mày, vì tình hình đúng thật nằm ngoài dự liệu của họ.
Một lúc sau, một vị trưởng lão mở miệng: “Nói cho cùng chỉ là loại dược tề không đáng đưa lên bàn, không biết Điền gia dùng thủ đoạn gì chế ra, nếu nghĩ muốn lay động vị thế Cổ gia ta trong giới đan dược, ta thấy bọn họ còn chưa đủ khả năng.”
“Lời thì là như vậy,” một trưởng lão khác lên tiếng, “nhưng danh tiếng Cổ gia ta trong tầng tu sĩ thấp vẫn bị ảnh hưởng ít nhiều. Dược hiệu của loại dược tề này không chỉ hơn đan dược chúng ta bán ra, mà giá lại còn rẻ hơn rất nhiều. Nếu không phải Cổ gia ta có thể luyện được đan dược cấp cao, thì e rằng đã bị tổn hại nghiêm trọng hơn rồi.”
Chuyện kinh doanh đan dược này vốn do Cổ Chí Khiếu quản lý, việc y không kịp thời nắm rõ tình hình đúng là có phần sơ suất. Cổ Chí Minh bèn châm chọc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT