Tại khoảnh khắc Địa Thuật định ra tay tàn nhẫn, Khúc Dao Dao cuối cùng cũng chịu thua. Lông mi nàng rung động, giọng nói nghẹn ngào khàn khàn cất lên: “Ta nhận tội.”
Địa Thuật sững sờ, không ngờ nàng lại bất ngờ nhượng bộ. Tạ Thanh Tuân cũng không lường trước được.
Hắn buông chén trà trong tay, đồng thời đứng dậy, bàn ghế hóa thành bột mịn tan biến trong không khí. Tạ Thanh Tuân chậm rãi bước vào lồng giam, quỳ một gối trước mặt Khúc Dao Dao, nhìn thấy nước mắt nàng lăn dài, vẫn đang khóc.
“Ngươi thật sự nhận tội?” Hắn lên tiếng hỏi.
Khúc Dao Dao gật đầu, búi tóc tinh xảo rũ xuống lòa xòa, chiếc kẹp hình hồ điệp mất đi vẻ đẹp vốn có. Nàng vẫn khóc, như một đứa trẻ nức nở hổn hển. Tạ Thanh Tuân lặng lẽ lắng nghe một lúc, rồi đưa tay nhéo cằm nàng, tiện thể vuốt những sợi tóc ướt dính trên má.
“Nhìn vào mắt bản tọa.” Hắn lau nước mắt trên mặt nàng, giọng lạnh nhạt pha chút ôn hòa, “Hoa Tùng là do ngươi giết?”
“Là… là ta giết.” Khúc Dao Dao mắt đỏ hoe, ngay cả mũi và môi cũng đỏ rực.
Nhìn người trước mặt qua làn nước mắt, nàng bộc phát, nói hết những gì hắn muốn nghe: “Là ta giết Hoa Tùng.”
“Cả những người hầu của Hoa Tùng cũng là ta giết.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play