Dưới bóng trúc lay động, một phiến lá rơi đậu lên tay áo rộng của thư sinh. Y khẽ khàng vung tay áo, dùng hai ngón tay kẹp lấy chiếc lá, rồi búng nhẹ ra ngoài.
Phiến lá ấy bay thẳng tới giữa mi tâm Đông Tuyết. Đôi mắt tròn xoe của nàng trợn lớn, huyết lệ tuôn ra hai hàng, thân thể run rẩy rồi ngã sầm xuống đất.
Tất cả xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức người ta chưa kịp buồn đau. Chu Lâm theo bản năng tuốt kiếm.
Vương Nhị vội quát: “Không được!”
Kiếm của Chu Lâm còn chưa hoàn toàn rút ra khỏi vỏ, bàn tay cầm chuôi bỗng chùng xuống, mềm nhũn vô lực. Mắt hắn ta mở to, thân thể cao lớn bất ngờ mềm oặt như không xương, đổ rạp xuống đất với một tư thế khôi hài đến đáng thương.
Sau lưng hắn ta loang ra một mảng máu đỏ, một mảnh trúc diệp nhọn hoắt xuyên thủng áo, đâm ra ngoài, trên đầu lá còn đọng một giọt máu.
Cột sống của Chu Lâm đã bị chặt đứt bởi một mảnh trúc diệp. Hắn ta hoàn toàn không hay biết thư sinh ra tay từ lúc nào, thậm chí đến cả thanh kiếm đeo bên hông cũng chưa kịp tuốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT