Vương Nhị cầm hai chén dương tạp quay trở lại bến sông Tẩy Lục.
Hắn ta và kiếm khách cùng nhau ăn một chén dương tạp lớn bỏ thêm ớt, cay đến chảy cả mồ hôi. Vương Nhị tê ha tê ha, đầu lưỡi như bị tê dại vì cay, mồ hôi theo thái dương chảy xuống từng giọt.
Hắn ta thở ra một hơi nóng, cầm túi nước bên cạnh uống một ngụm, rồi cầm mái chèo bắt đầu chống thuyền.
Vào khoảng giữa trưa, kiếm khách xuống nước. Lúc hắn lặn không phát ra bất kỳ tiếng động nào. Vương Nhị chỉ vừa vào trong mui thuyền hâm rượu, đến khi hắn ta vén rèm cỏ bước ra thì đã không còn thấy bóng dáng kiếm khách đâu trên đầu thuyền nữa.
Hắn ta ngồi xổm ở đầu thuyền một lúc, lặng lẽ nhìn mặt sông, không rõ đang nghĩ điều gì.
Từ ngày rời khỏi hoàng cung sóng ngầm chồng chất kia, không còn phải đối mặt với mưu mô và lòng người phức tạp, đầu óc hắn ta cũng như chậm lại.
Mà đầu óc đã chậm, thì con người lại hay thất thần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play