Lại thêm một hồi thân mật, lúc này Lệ Trúc Đàm mới nói đến chuyện của Hoàng Phủ Hoằng.
Vu Châu nhíu mày: “Mượn xác hoàn hồn?”
Lệ Trúc Đàm đáp: “Tuy nghe có vẻ hoang đường, nhưng sự thật bày ra trước mắt, tên Hoàng Phủ Hoằng kia đúng là đã mượn thân xác của Hoàng Phủ Tùng để tái sinh.”
Vu Châu nói: “Xem ra gã vẫn còn số mạng, mệnh chưa tuyệt.”
Lệ Trúc Đàm cười nhạt: “Ngài giết gã một lần, ta sau đó cũng giết gã một lần, đúng là vừa khéo. Nếu lần tới gã lại rơi vào tay ta, ta tuyệt đối sẽ không cho gã một cái chết dễ dàng. Ta không chỉ muốn giết người, mà còn muốn tru tâm.”
Lệ Trúc Đàm hận Hoàng Phủ Hoằng thấu xương, chỉ hận không thể băm vằm gã thành vạn mảnh.
Hoàng hôn dần buông, tuy Lệ Trúc Đàm lưu luyến Vu Châu, nhưng công việc trong quân bề bộn, chưa thể mãi phong hoa tuyết nguyệt. Vu Châu đưa y đến gần doanh trướng, lúc chia tay, Lệ Trúc Đàm kéo góc áo hắn không muốn buông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT