Chương 2
Cậu và Cung gia.
Đã kết hôn ở một thành phố nhỏ khác cách đây rất lâu. Đếm bằng ngón tay thì đã gần mười năm rồi.
Cậu không có bạn bè và người thân. Mọi thứ cậu có đều được Cung gia trao cho, bao gồm cả sở thích, tình yêu và cả sự phụ thuộc.
Cung gia xuất thân từ gia đình danh giá, đẹp trai,giàu có, được vô số người theo đuổi, nhưng hắn ta lại kết hôn với cậu và đối xử với cậu rất tốt.
Cậu không thể diễn đạt được suy nghĩ của mình, nhưng trái tim cậu luôn được dỗ dành như thể nó chứa đầy mật ong. Cậu sẽ áp mặt vào ngực Cung gia, lắng nghe nhịp tim của hắn ta, rồi thì thầm nói rằng em yêu anh.
Cung gia sẽ chạm vào đầu cậu và hôn cậu.
Vài năm đầu khá tốt. Cậu thích ở trong bếp và nấu cho hắn ta những món ăn ngon theo nhiều cách khác nhau. Cung gia cũng sẽ về nhà đúng giờ và gần gũi với cậu. Nhưng dù mất bao lâu hay được dạy thế nào đi nữa, cậu vẫn rất nhút nhát khi ở trên giường và không thể làm được gì cả. Chỉ cần mở rộng chân thôi là cậu đã cảm thấy ngại ngùng đến mức khóe mắt đỏ hoe và gần như muốn khóc.
Cũng gia có ham muốn mãnh liệt và luôn tấn công cậu một cách dữ dội. Cơ thể của cậu rất trắng , khắp người phủ đầy những nụ hôn và dấu ngón tay của hắn ta. Đôi chân của cậu thường run rẩy, và ngày hôm sau cậu vẫn run rẩy đứng dậy để nấu ăn cho Cung gia.
Cậu thực sự không thể học được cách làm hài lòng hắn ta trên giường, vì vậy cậu giữ cuộc sống của mình theo trật tự để tránh bị xâm phạm trên giường.
Nhưng Cung gia không muốn buông tha cho cậu.Thỉnh thoảng khi cậu đang nấu ăn, hắn ta sẽ nhấc cậu lên, cậu khá gầy và nhẹ, rồi đẩy cậu vào tường bếp. Cậu sợ đến mức ôm chặt cổ, kẹp chặt nửa thân dưới, kêu lên: “Nồi, trong nồi còn hầm thịt bò...”
Khi Cung gia chạm vào cậu, hắn ta thấy cậu rõ ràng đang run rẩy nên đã hôn cô một cách dữ dội. Cậu không thể đứng vững được nữa nên đành quỳ xuống đất. Sau đó hắn ta bế cậu lên và đặt cậu lên giường. Cậu sợ hãi và lo lắng về nồi thịt hầm nên cứ khóc thút thít với đôi mắt đỏ hoe. Sau đó, Cung gia cảm thấy khó chịu vì tiếng khóc của cậu nên nhanh chóng xuống giường và bỏ đi.
Cậu nghe thấy tiếng đóng cửa chói tai, run rẩy đi dọn dẹp nhà bếp.
Cậu thừa nhận rằng cậu không hứng thú với chuyện tình cảm và không biết cách làm hài lòng người yêu. Hơn nữa, hôn nhân cũng giống như vậy, giống như những bữa ăn gia đình nhiều dầu mỡ và nước đun sôi nhạt nhẽo. Giống như một người quá tuổi, sau một thời gian, mọi việc sẽ trở nên nhàm chán.
Vì vậy, Cung gia đã đi tìm người khác. Ban đầu hắn ta muốn làm phiền cậu và yêu cầu cậu học một điều gì đó. Nhưng hắn ta không ngờ rằng, cậu vẫn hèn nhát ở trong bếp, thậm chí không dám nói một lời. Vẻ ngoài khiêm tốn của cậu trông thật khó chịu.
Vì thế, Cũng gia ngày càng quá đáng nên đã đưa tình nhân về nhà để mây mưa, nhưng cậu vẫn không chịu nói lời nào. Thế là hắn ta không quay về nữa, mua một căn nhà cho người tình ở bên ngoài, hai người sống một cuộc sống vô tư,hạnh phúc.
Hắn ta cảm thấy không muốn rời đi. Suy cho cùng, đây chính là người đàn ông đã ngủ bên cạnh hắn ta nhiều năm trời. Ngày trước khi đi, hắn ta cầm chìa khóa và nhìn chằm chằm vào tạp dề của cậu một lúc.
Chiếc tạp dề của cậu là do hắn ta mua. Không lâu sau khi họ kết hôn, hắn ta hỏi cậu rằng cậu thích gì và muốn tặng quà gì. Trước đây, tất cả các loại hoa và cây trồng ngoài trời đều cần phải trả tiền. Hắn ta nghĩ cậu muốn một chiếc xe thể thao, một chiếc nhẫn kim cương và một chiếc đồng hồ. Tai của cậu đỏ lên. Cậu suy nghĩ nghiêm túc một lúc trong vòng tay hắn ta rồi nói: “Em muốn một chiếc tạp dề.”
Bằng cách này, hắn ta sẽ nghĩ đến cậu khi nấu ăn mỗi ngày và những bữa ăn cậu nấu sẽ ngon hơn.
Cung gia cười nhạo cậu và nói rằng cậu thật ngu ngốc và ngốc nghếch, nhưng cậu lại cười như một đứa trẻ.
Cậu đã đeo chiếc tạp dề đó trong bao lâu, bảy năm à? Tám năm? Hay mười năm? Hình in trên đó đã hơi nhạt màu vì giặt, và ngay cả dải ruy băng buộc nơ sau lưng cũng trở nên mỏng và lỏng lẻo. Cung gia đi tới, giúp cậu mở ra rồi thắt một chiếc nơ mới.
"Tối nay anh có về ăn tối không? "Cậu phủi bột trên tay mình và hỏi, “Em đã làm bánh bao nhân tỏi tây và trứng, món anh thích nhất. Tỏi tây được thái nhỏ và cũng được thêm tôm vào. ”
Hắn ta hạ tay xuống và nói: “Không”