Chương 1

Nhìn thấy một người đàn ông ở độ tuổi ba mươi, không còn tươi sáng và đẹp trai, không còn trẻ trung và hấp dẫn, cũng không phải vẻ đẹp quyến rũ, mà là một người đàn ông chỉ biết loanh quanh trong bếp và có mùi khói dầu thoang thoảng trên người.

Hắn ta cảm thấy chán cậu, nghĩ rằng cậu không thú vị và không có kỹ năng trên giường, nên hắn ta đã đi tìm người khác để tìm sự mới mẻ. Cậu nhắm mắt làm ngơ và không dám nói lời nào. Sau đó, hắn ta đưa tình nhân về nhà quan hệ để tạo sự kích thích. Trong lúc cậu đang nấu ăn trong bếp, hắn ta đã đưa người tình của mình vào trong phòng ngủ.

Lúc đầu, hắn ta luôn dẫn theo nhiều chàng trai khác nhau, có người đẹp trai, có người gầy, và có người hư hỏng. Sau đó, cậu phát hiện ra rằng người qua lại nhiều nhất là một người tình thường xuyên đến nhà và thậm chí còn ngủ lại qua đêm.

Đó là một sinh viên đại học trông sạch sẽ, đang dựa vào cửa, hút thuốc và nhìn cậu. Cậu ta nhìn theo bóng lưng cậu , nhẹ giọng nói:

“Anh ta đã đối xử với anh như vậy, sao anh không rời đi? Anh định làm gì ở đây?”

Không phải là cậu không muốn đi, mà là cậu không thể đi.

Ngày xưa, cha cậu đã lấy trộm tiền của Cung gia và bán cậu đến đây. Theo hắn ta nhiều năm như vậy, cậu đã coi nơi này là nhà của mình. Ngoại trừ tình yêu còn có tình cảm gia đình. Hơn nữa, ngay cả khi bị yêu cầu rời đi, cậu cũng không có nơi nào để đi. Mọi thứ trong nhà đều do Cung gia quản lý, kể cả tiền bạc.

Và cậu biết rằng mình là một kẻ hèn nhát,nhưng cậu không thể bỏ cuộc. 

Mặc dù cậu đã làm điều này rồi.

Nhưng cậu không biết rằng cậu sinh viên đại học theo Cung gia là để trốn thoát khỏi cậu em trai ốm yếu của mình, Hắn rất thích cậu ta và muốn cùng cậu ta qua lại thân thiết,còn là một con chó điên muốn giam cầm cậu sinh viên đại học. Cậu sinh viên sợ hãi và theo Cung gia. 

Một ngày nọ, cậu đang nấu ăn ở nhà thì đột nhiên có người gõ cửa. Cậu mở cửa và nhìn thấy một chàng trai có độ tuổi bằng người tình của Cung gia, nhưng cao hơn cậu cả một cái đầu.

Người em trai thích anh trai của mình. Biết rằng anh trai mình đã bỏ trốn cùng ai đó, Hắn đã đi tìm cậu ta. Không ngờ, Hắn nhìn thấy cậu ta ở bên một người đàn ông nhút nhát. Hắn túm lấy cổ áo của cậu và bắt đầu chửi rủa cậu bằng đủ thứ lời lẽ khó nghe.

Hắn giơ tay định đánh, nhưng mắt cậu đỏ hoe và nói: "Không phải tôi".

Người em trai lúc đó mới nhận ra rằng cả hai đều đã bị bỏ rơi.

Sau đó, Cung gia và người tình không về nhà mà sống ở bên ngoài.

Cậu ở một mình trong căn phòng trống, người em trai thỉnh thoảng lại đến, nhưng không tìm thấy ai cả. Thấy cậu đã nấu cho hai người ăn, Hắn cười nói: "Chồng anh còn chưa về, sao anh còn ở đây làm vợ hiền, dâu thảo? Anh đang nuôi ai vậy?”

Cậu già cúi đầu và đưa cho hắn chút đồ ăn.

Vì vậy, người em trai thường đến đây ăn, và hắn đã làm như vậy trong nhiều tháng, nhưng Cung gia không bao giờ quay lại.

Đêm đó trời mưa và người em trai lại đến. Đã quá muộn và cậu vẫn chưa nấu ăn, nên cậu nói: “Đợi ở đây, tôi sẽ nấu mì cho cậu.”

Cậu em trai nắm lấy tay cậu và đẩy cậu vào tường, hơi thở nóng hổi. Cậu nói, "Đó không phải là điều tôi muốn nói ở đây.”

Người đàn ông hỏi: “Anh làm gì ở đây vào lúc muộn thế này?”

Hắn nói, cậu chỉ đột nhiên nghĩ, cậu có muốn thử ở bên tôi không?

Cậu biết ý của hắn . Cậu không thể kiểm soát được người đàn ông của mình và đã cướp mất anh trai của anh ta. Hắn muốn ở bên cạnh cậu để trả thù hai người này, nhưng hai người đó đã hạnh phúc bên nhau rồi. Cậu chỉ cảm thấy chàng trai trước mặt quá ngây thơ.

Cậu lắc đầu nói: “Cậu muốn trả thù bọn họ sao? Thật quá ngây thơ.”

Người em trai vẫn không buông tay cậu, thì thầm:“ Tôi không nghĩ như vậy.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play