Sáng sớm hôm sau, Chu Hồng Viễn quả nhiên đến đón Khương Mị.
Trời còn chưa sáng hẳn, trên đường rất vắng vẻ, không có mấy người qua lại.
Lên xe ngựa, Chu Hồng Viễn lại đưa cho nàng một tay nải nhỏ: “Ta có mua ít bánh áp chảo, nếu dọc đường nàng không tìm được quán trọ thì có thể ăn cái này.”
“Cảm ơn.”
Khương Mị khẽ nói lời cảm tạ, rồi im lặng.
Xe ngựa mà Chu Hồng Viễn thuê là loại đơn mã, không gian bên trong nhỏ hẹp, hai người ngồi có phần chật chội, thân thể khó tránh khỏi va chạm. Trong đầu hắn lại hiện lên cảnh rời khỏi Kỳ Châu hôm ấy, Khương Mị được Bùi Cảnh Xuyên bọc trong chăn ôm lên xe ngựa.
Lúc đó hắn còn chưa biết người kia là nàng, chỉ nhìn thấy một bàn chân lộ ra ngoài, mắt cá chân đeo xích bạc lạnh lẽo, bên trên còn treo mấy chiếc chuông nhỏ tinh xảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play