Khương Mị thực sự đã quá suy kiệt, nàng chỉ đơn giản lau qua mặt rồi cuộn mình trong góc phòng chứa đồ mà ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại, trong phòng không còn ai, chỉ còn chiếc áo ngoài mà Chu Hồng Viễn để lại cho nàng.
Trên áo còn vương mùi xà phòng và hương mực sách quen thuộc.
Trời đã sáng hẳn, bên ngoài thư viện người qua lại tấp nập, Khương Mị dù trốn trong phòng chứa đồ cũng không thể thả lỏng cảnh giác.
Gần trưa, Chu Hồng Viễn mang bánh bao cùng y phục sạch sẽ đến cho nàng:
“Nhà Diệp gia chưa phái người lục soát. Nàng cứ tạm trốn ở đây, ta sẽ đến đưa đồ ăn mỗi ngày. Đợi thời cơ chín muồi, ta sẽ đưa nàng rời đi.”
“Có làm liên lụy ngươi không? Nếu mẫu thân và muội muội ngươi biết chuyện thì sao?”
Khương Mị không tin rằng Chu Hồng Viễn có thể bảo vệ nổi nàng. Lý thị một lòng muốn kết thân với nhà Diệp gia, nếu biết nàng còn sống, chắc chắn sẽ tìm mọi cách giết người diệt khẩu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play