Văn Nhân bị Chu Tĩnh mặt lạnh khiêng về Dưỡng Tâm Điện.
Khi rời điện, nàng còn tinh thần rạng rỡ, nhưng lúc trở về đã bị hắn làm cho uể oải, bụng ẩn ẩn khó chịu. Chu Tĩnh đặt nàng lên giường, ra lệnh cho người mang nước ấm tới.
“Lấy ra, ta không uống!” Văn Nhân phất tay đánh rơi chén thuốc hắn đưa.
Lạch cạch! Chén thuốc vỡ tan, nước thuốc bắn đầy sàn.
Nàng ôm chăn ngồi trên sập, nhớ lại thủ đoạn tàn nhẫn của hắn trước đó, trong lòng khó chịu, không nhịn được nói: “Thật ra đến giờ ta vẫn không hiểu Thánh Thượng giận gì. Sao, là đồ ở Cảnh Nhân Cung tự cao, ta không xứng dùng, hay ta tự cao, không xứng dùng đồ của Cảnh Nhân Cung? Dù là cái nào, Thánh Thượng không thấy buồn cười sao? Chẳng phải lục cung trên dưới nên như một nhà sao? Thánh Thượng thường nói ta không biết lý lẽ, nay ta xin trả lại bốn chữ này cho ngài!”
Chu Tĩnh không để tâm đến lời đại bất kính ấy. Hắn không đáp, chỉ lấy khăn lụa lau nước thuốc bắn trên mu bàn tay, giọng điềm tĩnh ra lệnh mang chén thuốc khác.
Cung nhân dọn dẹp rồi lui ra. Không lâu sau, họ bưng chén thuốc mới vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play