"Vân Đình? Vân Đình?" Giọng nói nhẹ nhàng của Lý Văn Thư kéo Giản Vân Đình ra khỏi dòng suy nghĩ. Anh cúi đầu nhìn xuống Lý Văn Thư, thấy cô đang tò mò nhìn mình.
"Anh đang nghĩ về chuyện của chính ủy phải không? Hay là anh quay về trước đi?" Lý Văn Thư nghiêng đầu nhìn anh.
Cô biết chính ủy Vương và lữ trưởng Trương đã giúp đỡ Giản Vân Đình rất nhiều, giờ chính ủy gặp khó khăn, có lẽ anh nên về xem thế nào.
“Không sao, lát nữa anh viết thư trả lời chính ủy, hỏi xem có cần giúp gì không, nếu không cần thì anh sẽ ở nhà với em.” Giản Vân Đình lắc đầu, so với việc quay về thăm chính ủy, anh muốn ở đây chăm sóc vợ hơn.
Lý Văn Thư gật đầu, lúc này nghe thấy tiếng cửa mở, cô nghĩ thầm không xong rồi, liền ngả người tựa vào đầu giường, nhắm mắt lại, thả lỏng cơ mặt, như thể mình đã ngủ say.
Trương Thục Phân bước vào, thấy Lý Văn Thư tóc xõa ra hai bên, dường như ngủ không yên, mày nhíu lại rồi lại dãn ra. Bà nhìn Giản Vân Đình ngồi bên cạnh vợ, vẻ mặt đầy trách móc: “Thằng nhóc này làm gì thế? Sao lại mở cửa sổ cho Văn Thư?”
Bà nói xong liền nhanh chân bước đến bên cửa sổ, đóng lại để tránh gió lùa, rồi kéo luôn rèm. “Giờ nó không được thổi gió, con biết không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT