Lý Văn Thư vỗ vào người Giản Vân Đình, không hài lòng nhìn anh nói: “Đừng nói thế, chính ủy Vương ngày thường đối xử với anh rất tốt, đừng nói những lời khiến ông ấy đau lòng như vậy.”
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lý Văn Thư, Giản Vân Đình giơ tay lên miệng làm động tác kéo khóa, ý là sẽ giữ im lặng. Lý Văn Thư lúc này mới hài lòng gật đầu. Nhưng khi nhìn vào căn phòng tối tăm và cửa sổ đóng chặt, cô cảm thấy như bị đè nén đến mức khó thở.
“Vân Đình, anh mở rèm ra đi, tiện thể mở cửa sổ luôn nhé?”
Ánh mắt Lý Văn Thư trầm xuống, như một con thuyền nhỏ đang lênh đênh trên biển mà không tìm được bến đỗ, giọng nói cô trĩu nặng.
Giản Vân Đình nhìn dáng vẻ buồn bã của Lý Văn Thư liền đứng dậy kéo rèm cửa ra. Ánh nắng rực rỡ chiếu vào qua cửa sổ, bên ngoài là những tán cây xanh um tươi tốt, mang lại một sức sống mãnh liệt. Tâm trạng u ám của Lý Văn Thư như tan biến, tinh thần cũng phấn chấn hơn nhiều.
Nhìn thấy Lý Văn Thư giờ đã khá hơn, Giản Vân Đình mới yên tâm. Trước khi cô sinh con, anh đã tranh thủ đi hỏi bác sĩ về những vấn đề cần chú ý sau sinh để chăm sóc cho vợ.
Bác sĩ Trương đã từ tốn giải thích từng điều một cho Giản Vân Đình, đặc biệt lưu ý với anh về một vấn đề: “Nhiều bà mẹ sau khi sinh thường có tâm trạng rất tệ, có thể đây chỉ là trường hợp cá biệt, nhưng cậu cứ nghe như một câu chuyện thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT