Hoàn toàn khác với Lý Văn Thư, Lý Văn Thư cái gì cũng được, ra ngoài chơi cũng không hề đỏng đảnh, nữ đồng chí như vậy mới hợp khẩu vị của anh.
Vốn dĩ không khí cũng chưa đến mức căng thẳng như vậy, Giản Vân Đình vừa lên tiếng nói câu đó, Lâm Tuyết đã muốn khóc òa lên.
Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đều có chút đau đầu.
Quách Đào khẽ kéo tay áo Giản Vân Đình, ra hiệu cho anh nói chuyện ôn tồn chút.
"Nữ đồng chí bọn em thể lực không tốt, chơi một lúc là thấy mệt, rất bình thường, mấy anh vào chơi đi, em với chị Lâm Tuyết ngồi đây nói chuyện một lát.”
Lý Văn Thư thấy không khí ngại ngùng, vội lên tiếng giảng hòa, mọi người vui vẻ ra ngoài chơi, như vậy cũng không ổn.
Kỳ thực cô cũng biết vì sao Lâm Tuyết lại tức giận, trong lòng cũng thấu hiểu.
Nói trắng ra là vẫn chưa đến mức ghét bỏ đối phương, bằng lòng kiên nhẫn hơn chút, nếu đổi lại là Lý Tâm Nhu, Lý Văn Thư đã sớm mở miệng đuổi người ta đi, lười phải hư tình giả ý.
Quách Đào âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hướng Lý Văn Thư ánh mắt cảm kích. Lúc này hình như anh ta đã hiểu được phần nào, vì sao Giản Vân Đình lại có thái độ khác biệt với cô gái này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT