Nhưng mà như vậy, Lâm Tuyết cũng hoàn toàn mất hết cả hứng trượt băng, biết thế này đã không chơi trò này rồi.
Không ngờ Lý Văn Thư tâm cơ lại nhiều như vậy, không chịu ngồi bên cạnh chờ, còn cố tình muốn lên thử, đây chẳng phải là cố ý sao?
Lâm Tuyết cảm thấy chẳng có gì vui, nhưng người khác lại thấy rất vui vẻ, mọi người đều chơi rất hào hứng.
Chẳng mấy chốc, Lý Văn Thư đã học được, cho dù không có Giản Vân Đình đỡ, cô cũng có thể tự mình chơi.
Ánh mắt Giản Vân Đình nhìn cô không khỏi có thêm vài phần tán thưởng.
Trượt băng đâu phải dễ học, phần lớn mọi người đều phải học một thời gian mới có thể biết chơi, Lý Văn Thư cũng rất có năng khiếu, mới có một lúc mà đã có thể tự chơi được rồi.
Lý Văn Thư trượt một lúc, trong lòng cũng thấy vui vẻ, bắt đầu trượt càng lúc càng nhanh.
Tóc mái trên trán bị gió thổi bay ra sau, lộ ra vầng trán trắng nõn thanh tú, chiếc váy trên người càng thêm phần bay bổng, vóc dáng mảnh mai xinh đẹp giữa đám đông càng thêm nổi bật.
Trong phút chốc, Giản Vân Đình nhìn đến ngây người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT