“Chúng ta là người sẽ đi cùng nhau suốt đời mà.”
Giản Vân Đình thấy cô không vuốt tóc nữa, liền ngẩng đầu ưỡn ngực, bước đi như đi diễu hành, trên tay anh là bảo vật quý giá, là người vợ yêu dấu mà sợi tơ hồng của số phận đã trói chặt họ lại với nhau.
Lý Văn Thư mỉm cười từ tận đáy lòng. Cô hiểu ý nghĩa mà Vân Đình muốn truyền đạt: họ là những người sẽ nắm tay đi cùng nhau trọn đời, là những người có thể giao phó tấm lưng cho nhau và trao cho nhau niềm tin.
“Đi thôi, về nhà.”
Khi Lý Văn Thư và Giản Vân Đình về đến nhà, họ thấy Trương Thục Phân đã chuẩn bị xong bữa tối, chỉ chờ họ. Lý Văn Thư bước tới, hơi ngại ngùng nói với Trương Thục Phân: “Xin lỗi, chúng con về muộn.”
“Không sao đâu, mẹ hiểu mà. Có phải công việc không thuận lợi, hay giao tiếp ở trường không tốt không?”
Trương Thục Phân vỗ vai cô, an ủi: “Có chuyện gì cứ nói với mẹ, mẹ không giải quyết được thì tìm ông nội của con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play