Khi nghe lời của Lý Minh Hồng, Lý Văn Thư cúi đầu, thở dài một hơi, toàn thân toát ra cảm giác mệt mỏi. Một lúc sau, cô mới ngẩng lên, khuôn mặt đầy vẻ áy náy, nhìn Lý Minh Hồng nói: “Xin lỗi anh, anh cả, đã liên lụy đến anh.”
Lý Minh Hồng nghiêm túc đáp: “Chúng ta là gia đình, không có gì gọi là liên lụy cả.”
“Phải, chúng ta là gia đình mà.”
Lý Văn Thư ngẩn ra một lúc, rồi nở một nụ cười tươi đáp lại: “Vậy anh cả, anh có muốn đến giúp em làm kế toán không? Thuê người ngoài em cứ cảm thấy không yên tâm, hay là anh thấy chỗ em là nhà máy tư nhân, quy mô nhỏ, không có bảo đảm như nhà nước nên anh không muốn đến?”
Lý Văn Thư thấy Lý Minh Hồng chuẩn bị từ chối, liền nhăn mặt, nhìn anh ấy với vẻ đáng thương.
Lý Minh Hồng nhìn cô cười không nổi mà khóc cũng không xong, đáp: “Em đây là nhà máy nhỏ gì chứ... Thôi được rồi, anh còn chưa bị đuổi việc hoàn toàn đâu, em cứ yên tâm đi.”
Lý Văn Thư không nói thêm gì, để Lý Minh Hồng về trước, còn đưa mấy chiếc váy để anh ấy mang cho Hạ Văn, coi như là quà cảm ơn của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT