Nhận ra Diệp Hạnh quyết tâm phải dạy cho Hạ Tuyết một bài học, mặc dù trong lòng không nỡ nhưng Hạ Phương vẫn phải tăng thêm lực, ra sức đánh Hạ Tuyết.
Hạ Tuyết lớn đến chừng này tuổi rồi nhưng chưa từng phải chịu đau như vậy. Bị Hạ Phương đánh, nó lập tức kêu khóc thảm thiết.
Hạ Phương đánh hơn chục roi, nghe tiếng khóc thê thảm của Hạ Tuyết, thực sự không ra tay được nữa, lúc này mới lạnh lùng cất giọng cứng ngắc nói: “Đủ rồi chứ? Cô có thể chữa khỏi bệnh cho nó rồi chứ?”
Diệp Hạnh nhún vai hỏi lại: “Anh nhìn lại xem nó còn cười nữa không?”
Hạ Phương ngẩn người, lúc này mới phát hiện ra sau khi khóc xong, quả nhiên Hạ Tuyết không còn cười nữa!
Thì ra chỉ cần đánh Hạ Tuyết khóc là nó sẽ trở lại bình thường!
Hạ Phương tức đến nỗi suýt phun máu tại chỗ, sắc mặt tái nhợt trông rất khó coi.
Anh ta tức giận định bỏ đi, song Diệp Hạnh lại ném cho anh ta một gói thuốc, đoạn nói: “Đây là thuốc trị thương, uống trước bữa ăn ba lần một ngày, hai đồng.”
Hạ Phương nghĩ đến việc mình vừa đánh Hạ Tuyết mười mấy roi, đau lòng đến mức tim như sắp nhỏ máu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT