Chị dâu anh ấy nói không sai, Diệp Hạnh thực sự rất tội nghiệp.
Mặc dù cô hơi béo nhưng phụ nữ tròn trịa một chút mới dễ sinh nở. Cô vừa biết y thuật vừa nấu ăn ngon, Đại Ngưu cũng rất thích cô, nếu thật sự theo tên Giang Từ Thâm tàn phế kia cả đời thì thật quá đáng tiếc.
Chu Dục Chiếu càng nghĩ càng thấy lòng nặng trĩu, vô cùng ngột ngạt.
Ánh mắt sâu thẳm của anh ấy tối sầm lại, đột nhiên ngắt lời mẹ Đại Ngưu: “Nếu cô ấy thực sự có thể chữa khỏi bệnh cho Đại Ngưu thì em sẽ cưới cô ấy.”
Anh ấy vừa dứt lời, mẹ Đại Ngưu lập tức hóa đá tại chỗ.
Cô ấy nhìn Chu Dục Chiếu với ánh mắt không thể tin nổi, hai mắt mở to như chuông đồng, thảng thốt kêu lên: “Chú nói gì vậy? Chú hai, chú điên rồi sao?”
Ánh mắt Chu Dục Chiếu lạnh lùng nhưng giọng điệu lại kiên định: “Chị nói đúng, Diệp Hạnh là ân nhân của cả nhà họ Chu chúng ta. Cô ấy sống với Giang Từ Thâm quá khổ. Đợi đến khi cô ấy chữa khỏi bệnh cho Đại Ngưu, em sẽ cưới cô ấy.”
Mẹ Đại Ngưu sắp bị Chu Dục Chiếu dọa ngốc, chỉ biết nghiến răng nói: “Người ta đã lấy Giang Từ Thâm rồi! Chú cưới em ấy kiểu gì nữa? Giang Từ Thâm có đồng ý không? Nếu em ấy ly hôn với Giang Từ Thâm thì nước bọt của dân làng này đủ để dìm chết em ấy đấy!”
Chu Dục Chiếu lạnh lùng suy nghĩ một lát rồi mới trầm giọng nói: “Em cưới cô ấy rồi chăm sóc cho cả Giang Từ Thâm luôn, sẽ không để anh ta bị đói bị lạnh. Nếu đưa cả Giang Từ Thâm về nhà họ Chu thì ai mà chẳng khen cô ấy có tình có nghĩa chứ?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT