Nói xong, Tiểu Nhiên lập tức thu dọn đồ đạc. Để nhẹ gánh hành trang, cuối cùng chỉ giữ lại hai khẩu súng ngắn. Ngay cả hộp y tế cũng không mang theo, chỉ đem theo thuốc men cần thiết và bộ kim bạc của Diệp Hạnh bỏ vào túi.
Sau khi thu xếp xong, cô ấy lập tức đỡ Diệp Hạnh dậy định dìu cô rời khỏi hang động.
Nào ngờ Diệp Hạnh lại lắc đầu với cô ấy, nói: “Vô ích thôi, Tiểu Nhiên. Tôi bị trúng độc rắn, lại không biết là loại rắn gì. Dù có bắt kịp quân đội, từ đây đến bệnh viện lớn cũng không kịp nữa rồi. Bên ngoài còn có kẻ địch, cô dắt theo tôi thì không thể nào thoát được đâu. Cô mau đi đi.”
“Bác sĩ Diệp, cô bị rắn độc cắn là vì cứu tôi. Làm sao tôi có thể bỏ chị lại được chứ, tôi không đi đâu cả. Đi thì cùng đi, chết thì cùng chết. Như thế ít nhất cũng có người làm bạn. Cô đừng bi quan như vậy, chúng ta đều biết y thuật mà. Biết đâu ra ngoài sẽ gặp được thảo dược giải độc.”
Hai người tranh cãi không ngừng. Ngay lúc này, gần đó bỗng vang lên tiếng chim kêu quen thuộc.
Đây là ám hiệu liên lạc của đồng đội.
Tiểu Nhiên lập tức hồi đáp bằng ám hiệu trong phấn khích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT