Diệp Hạnh gật đầu, đáp: “Ừ, thật tuyệt. Sắp được về nhà rồi.”
Hơn một tháng trời sống trong địa ngục cứ như thế trôi qua, giờ nghĩ lại Diệp Hạnh vẫn cảm thấy khó tin.
Cô không dám tin mình đã thực sự ra chiến trường, tham gia vào cuộc chiến.
"Bác sĩ Diệp, cô đã cứu chữa rất nhiều thương binh. Cô thật giỏi! Sau khi về, chắc chắn cô sẽ được thăng chức. Cô đã nghĩ xem việc đầu tiên muốn làm sau khi về là gì chưa?" Tiểu Nhiên nhìn Diệp Hạnh hỏi.
Diệp Hạnh nhìn ánh đèn phía xa, mỉm cười nói: “Về rồi tất nhiên là về nhà, chồng tôi đang đợi. Chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới, lúc đó cô cũng đến dự nhé.”
Tiểu Nhiên lập tức cười lớn: “Thật à? Tuyệt quá! Người yêu của cô cũng là quân nhân sao?”
Dù đã cùng nhau hơn một tháng nhưng ngày nào họ cũng bận rộn với những ca phẫu thuật, cứu chữa bệnh nhân. Giao tiếp hàng ngày chỉ xoay quanh việc gây mê, chuẩn bị khử trùng hoặc chuẩn bị thuốc kháng viêm. Gần như chưa từng có cuộc trò chuyện thân mật nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT