Giọng nói của Lục Kiêu vốn đã trầm ấm và vang vọng, từng chữ như lời thề thốt ra với Diệp Hạnh.
Diệp Hạnh đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng, nói ngay: “Được rồi được rồi. Lời cảm ơn long trọng của đồng chí Lục Kiêu, tôi đã nhận được. Cảm ơn sự công nhận của đồng chí Lục Kiêu, đây là thiên chức của những người làm bác sĩ. Sau này tôi cũng sẽ tiếp tục chữa bệnh cứu người, không phụ lời khen ngợi của đồng chí Lục Kiêu.”
Nói xong, Diệp Hạnh cầm lấy bó hoa, đưa cho Trương Bội bên cạnh: “Bác sĩ Trương, cô hãy chia bó hoa này cho mọi người. Cô cứ nói rằng đây là lời khen ngợi và sự đánh giá cao của đồng chí Lục Kiêu dành cho nhân viên y tế chúng ta, mọi người sẽ rất vui.”
Trương Bội cũng là một cô gái. Có được những bông hoa tươi đẹp như vậy, đương nhiên cô ấy rất vui.
“Cảm ơn bác sĩ Diệp Hạnh.”
“Cảm ơn đồng chí Lục Kiêu.”
“Cảm ơn bác sĩ Diệp, cảm ơn đồng chí Lục Kiêu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT