Lục Kiêu lạnh lùng cười khẩy, khinh bỉ nói: “Cần gì cô đồng ý? Lúc trì hoãn hôn sự, cô có hỏi ý kiến tôi không?”
Nghe câu đó, gương mặt vốn đã tái mét của Tôn Uyển Đình càng thêm tái nhợt. Cả thân hình cô ấy như muốn đổ gục. Cô ấy cố gắng kìm nước mắt, kéo vị thủ trưởng đang định mắng tiếp ra khỏi phòng bệnh của Lục Kiêu.
"Mày nói cái gì hả Lục Kiêu! Mày tưởng làm tư lệnh là oai lắm à? Chân mày còn chưa lành hẳn mà đã dám chửi cha mày rồi! Mày tưởng mày oan ức lắm sao? Tao nói cho mày biết, tao chịu oan ức gấp nghìn lần vạn lần mày." Thủ trưởng Lục tức đến phát điên, chỉ thẳng mặt Lục Kiêu mà mắng.
“Mày không lấy vợ, mày định làm gì? Mày nghĩ mình còn trẻ con à? Mày sắp ba mươi tuổi rồi! Không lấy vợ, mày còn lên chiến trường kiểu gì? Mày muốn nhà họ Lục tuyệt tự hả? Chắc tao tạo nghiệp sát sinh nhiều quá nên mới đẻ ra cái thứ đồ hỗn hào như mày! Mày dám hủy hôn? Cái đồ chết tiệt, mày dám hủy hôn!”
Mãi đến khi tiếng chửi rủa của thủ trưởng Lục dần xa, Lục Kiêu mới tức giận xoa thái dương. Hắn đá mạnh một cái vào chiếc bàn bên cạnh.
Sau khi trút hết cơn giận trong lòng, hắn mới lạnh lùng bước ra khỏi cửa bảo người lính gác gọi người dọn dẹp phòng bệnh.
"Tiểu Vương, đi mua cho tôi hai chai rượu." Lục Kiêu tức giận gọi người lính gác lại, đột nhiên lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play