Diệp Hạnh bưng đồ ăn ra bàn, gọi hắn vào dùng bữa.
Cô đưa đũa cho Lục Kiêu. Hắn nhanh mắt phát hiện vết thương trên mu bàn tay cô, lập tức nắm chặt cổ tay cô hỏi: “Sao thế này? Bị bỏng à?”
Thấy Lục Kiêu làm quá lên, Diệp Hạnh thong thả rút tay về. Cô ngồi xuống cầm đũa gắp thức ăn, rồi mới chậm rãi đáp: “Nấu nướng khó tránh khỏi tình huống này. Bị dầu bắn chút xíu, lúc đổ thuốc cũng hơi bị hơi nước làm bỏng.”
Lục Kiêu nhìn hai món ăn thơm ngon hấp dẫn trên bàn cùng nồi cơm nóng hổi. Ánh mắt hắn chợt tối sầm lại, cắn nhẹ môi rồi lên tiếng: “Tôi sẽ gọi điện mời một dì giúp việc tới nấu ăn cũng như sắc thuốc.”
Cuối cùng cũng đợi được câu này của hắn.
Thật sự cảm ơn hắn quá đi.
Diệp Hạnh ngẩng mặt lên nói: “Phải đấy, tôi đến đây làm bác sĩ chứ không phải làm người giúp việc. Nếu không phải vì bản thân cũng cần ăn, tôi đã chẳng thèm động tay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT