Bởi vì tình trạng của tư lệnh Lục quá nghiêm trọng. Ngay cả những bác sĩ giỏi nhất cả nước cũng không có cách nào, làm sao dễ dàng chữa khỏi được.
“Không phải chứ viện trưởng? Dù không chữa khỏi chân cho tư lệnh Lục, cô ấy cũng đã thực hiện ca phẫu thuật rất tốt. Cô ấy rất có giá trị, hiện tại thứ bệnh viện chúng ta đang thiếu nhất chính là nhân tài như thế...”
"Được rồi, được rồi. Tôi còn phải họp đấy. Mọi người đã đi hết rồi, chuyện này để sau nói tiếp." Viện trưởng thực sự không chịu nổi sự lải nhải của Hà Y Sanh, vội vàng cầm tập tài liệu trên tay đi họp.
Thấy viện trưởng không chịu đồng ý với mình, Hà Y Sanh tức giận dậm chân liên tục: “Thật là, có mắt mà không biết Thái Sơn! Đợi đến khi người ta bị người khác cướp mất, ông hối hận cũng không kịp!”
Lúc này Diệp Hạnh đã đẩy Lục Kiêu trở về trong khu quân khu.
Về đến nhà, trời đã tối đen như mực.
Diệp Hạnh bật đèn lên, nói: “Không ngờ anh lại đến bệnh viện, sợ tôi phẫu thuật thất bại hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play