Nói xong, Giang Từ Thâm kéo Diệp Hạnh đi. Hai người không ngoảnh đầu lại rời khỏi bệnh viện, chỉ để lại Giang Hằng và Tạ Tư Nghiên đứng ngượng ngùng tại chỗ.
Giang Hằng thấy Giang Từ Thâm và Diệp Hạnh đi xa, mới thu hồi ánh mắt có chút ngượng ngùng của mình. Anh ta nhìn về phía Tạ Tư Nghiên, ánh mắt dịu dàng nói: “Em đừng để ý. Tính cách anh cả của anh vốn dĩ như vậy, con người anh ấy khá lạnh nhạt.”
Ánh mắt Tạ Tư Nghiên vẫn dừng lại ở nơi bóng lưng Giang Từ Thâm rời đi, ngây người nhìn chằm chằm vào nơi đó như thể Giang Từ Thâm vẫn còn đứng ở đó vậy.
"Tư Nghiên? Em không vui hả?" Giang Hằng thấy Tạ Tư Nghiên mãi không phản ứng, không nhịn được lại lên tiếng gọi.
Tạ Tư Nghiên đang thất thần đột nhiên hoàn hồn. Đối diện với ánh mắt lo lắng của Giang Hằng, ánh mắt cô ta lập tức trở nên có chút né tránh. Cô ta nhỏ giọng nói: “Không sao, em không để ý đến vậy.”
Giang Hằng nghe Tạ Tư Nghiên nói vậy, mới thở phào nhẹ nhõm: “Em không để ý là được, dù sao ngày thường chúng ta cũng không tiếp xúc nhiều. Nói gì thì nói, bây giờ anh ấy đã dọn ra ngoài ở riêng. Sau này cơ hội gặp mặt ít đi, có lẽ cả đời cũng không gặp được mấy lần.”
Nghe Giang Hằng nói vậy, sắc mặt Tạ Tư Nghiên lập tức trở nên khó coi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT