Ánh mắt Giang Từ Thâm lạnh lùng, anh móc ra hai nghìn tệ trực tiếp ném lên giường Giang Điềm.
“Hai nghìn tệ, vốn dĩ là ép mua ép bán. Nhưng thấy bây giờ các người thảm hại như vậy, coi như tôi vì ông già. Hai nghìn tệ này, trả lại cho các người. Đóng tiền phẫu thuật đi, đừng làm hỏng danh tiếng của Diệp Hạnh ở bệnh viện.”
Giang Từ Thâm nói xong mới nắm tay Diệp Hạnh, bước ra khỏi phòng bệnh.
Giang Điềm nhìn số tiền Giang Từ Thâm ném trên chăn, trong mắt vẫn còn nước mắt. Cô ta cố kìm nước mắt nhìn Giang Hằng, nức nở nói: “Ai cần tiền bẩn thỉu của anh ta chứ! Anh hai, bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
Giang Hằng nhặt hết số tiền trên chăn, vừa đủ hai nghìn.
Anh ta nhếch môi, nở một nụ cười cay đắng nhìn Giang Điềm nói: “Không, bây giờ chúng ta cần số tiền này. Em phải đóng viện phí, còn phải nằm viện điều dưỡng. Bất kể uống thuốc hay truyền nước, đều cần tiền. Chúng ta phải cầm lấy số tiền này.”
"Nhưng nếu lấy số tiền này, anh ta sẽ đi tố cáo anh. Như vậy anh sẽ không được học đại học nữa..." Giang Điềm khóc nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play