Diệp Đại Sơn lập tức đỏ mặt, kêu lên: “Tao thì khám cái gì! Tao khỏe lắm!”
Diệp Hạnh cười lạnh một tiếng, nói: “Tôi thấy sắc mặt ông vàng vọt, đầu sắp hói, vẻ mặt ủ rũ, bản thân ông đã làm những chuyện gì thì trong lòng ông phải biết chứ? Cho dù tôi có điều trị khỏi bệnh cho thím hai thì ông có dám chắc rằng ở tuổi ba mươi sáu ba mươi bảy này, ông vẫn có thể sinh con không?”
Diệp Đại Sơn lớn hơn Lưu Hồng Mai bảy tám tuổi, lại còn ham mê tửu sắc, nhìn là biết chơi bời bên ngoài rất nhiều.
Quả nhiên, khi Diệp Hạnh nói ra lời này, vẻ chột dạ lập tức loé lên trong mắt Lưu Đại Sơn.
Sợ Diệp Hạnh sẽ tiết lộ những việc mình đã làm nên ông ta đành miễn cưỡng đưa tay ra để cô bắt mạch.
Diệp Hạnh bắt mạch xong lại nói: “Vấn đề của thím hai là kinh nguyệt không thông, cần châm cứu nhưng cơ thể tốt, không cần uống thuốc, còn ông thì sức khỏe kém, không đủ khí huyết, cần uống thuốc để bồi bổ khí huyết, nếu không dù thím hai khỏi bệnh, hai người cũng không thể có con.”
Nghe vậy, sắc mặt của Diệp Đại Sơn càng thêm xấu hổ. Ông ta nói: “Uống thì uống, mày mau chữa cho bà ấy đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT