Đứa trẻ này thật là! Thật chẳng ra gì!
Nhà mình mới mấy ngày không ăn thịt thôi mà! Sao lại thèm đến mức đi ăn vụng thịt nhà người khác rồi vậy!
Hơn nữa vừa rồi nó cũng không nói rõ ràng! Khiến anh ta làm ầm ĩ om sòm! Lúc này thật sự là mất hết mặt mũi!
Còn ngay trước mặt hiệu trưởng Lâm nữa chứ! Anh ta thật sự không còn mặt mũi nào để gặp người khác nữa!
Hạ Phương không muốn làm ầm ĩ nữa, vội vàng nhìn về phía Diệp Hạnh rồi miễn cưỡng cười trừ: “Có lẽ đứa trẻ này thèm ăn, tôi thay nó xin lỗi cô, vừa rồi tôi cũng quá nóng vội nên lời nói ra không được êm tai, cô đừng chấp nhặt nhé, nhất định tôi sẽ về dạy dỗ nó thật tốt.”
Tuy nhiên, Diệp Hạnh lại cười lạnh một tiếng, ánh mắt vẫn nhìn về phía Hạ Tuyết: “Hạ Tuyết, có phải mày đến nhà tao ăn vụng thịt không?”
Hạ Tuyết kiên quyết không chịu thừa nhận, lắc đầu hét lên: “Tôi không ăn vụng! Bà đừng nói bậy! Tôi không ăn vụng thịt nhà bà!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT