Cô nhìn con rắn nhỏ đang ngủ yên trong hộp, toàn thân đen tuyền, không một chút tạp sắc. Màu đen đến mức, trong một số điều kiện ánh sáng, nó gần như phát sáng.
"...Hắc đi." Nghĩ mãi, Ngọc Hà vẫn không nghĩ ra cái tên nào hay hơn.
“Có phải hơi qua loa không?”
"Nó là của tôi." Sự không tán thành của Ân Lễ khiến Ngọc Hà không vui, cô liền đáp trả.
Hiển nhiên Ân Lễ không ngờ Ngọc Hà lại giận dỗi vì chuyện nhỏ này, xem ra cô thật sự rất thích con vật nhỏ này.
"Được, của chị, tùy chị." Anh không hề tức giận, ngược lại còn chiều theo ý cô.
"Vậy con trai sau này của em sẽ gọi là Tiểu Hắc." Ngón tay chàng trai lướt qua lớp vảy xinh đẹp của Tiểu Hắc, không biết là vô tình hay cố ý.
Anh dùng một cách gọi rất mờ ám: "con trai".
Nếu Tiểu Hắc là con trai của anh, vậy Ngọc Hà là gì của Tiểu Hắc? Mẹ? Sở hữu chung một đứa con, vậy quan hệ giữa bọn họ nên được định nghĩa thế nào?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play