Anh liên tục hỏi khiên Điềm Điềm không thể lên tiếng.
Nhưng Tịch Kính không để cô tránh né, tiếp tục hỏi: "Điềm Điềm, vì thích em nên ngay cả bạn cũng không được làm sao? Anh khiến em ghét đền vậy sao?"
"Không phải." Ngược lại cô cảm thấy lúc đầu mình có chút hảo cảm với Tịch Kính: "Em không ghét anh."
Tịch Kính nghe cô nói không ghét mình, vẻ mệt mỏi bệnh tật cuối cùng cũng lộ ra một tia tươi cười, mây ngày nay anh đã tự kiểm Điềm rất nhiều, anh chưa từng thích người nào, cho nên cũng không biết phải che giấu tình cảm này như thế nào, thậm chỉ còn không tuần tự tiến triển, nóng lòng muốn cho đối phương biết tình cảm của mình.
Anh nghĩ người bình thường chắc chắn sẽ cảm thấy không thể tin nổi, huống hồ Điềm Điềm vốn là người rất có chủ kiến, cô ấy xinh đẹp như vậy, ở đâu cũng là người nổi bật nhất.
Từ nhỏ đến lớn chắc chắn người thích cô nhiêu đên mức đêm không xuể, cũng không thiêu loại công từ bột nhẹ dạ, mà bản thân mình nóng lòng như vậy trong mắt cô hẳn là như vậy?
Sau khi tự kiểm Điềm, anh cảm thấy đây không phải vấn đề của Điềm Điềm, là do bản thân mình không tạo cho cô ấn tượng tốt, cho nên khi biết cô không ghét mình, trong lòng anh vui mừng khôn xiết, nhỏ giọng hỏi: "Vậy em có thể cho anh cơ hội theo đuổi em không? Chúng ta có thể bắt đầu từ việc làm bạn trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT